Thứ Năm, 30 tháng 11, 2023

bài đáng đọc ; NHÃ CA, O Xưa & một buổi tối tràn đấy ký ức / TINA HÀ GIANG -- trti1ch : BBC NEWS Tiếng Việt.:

 

Nhã Ca, O Xưa và một buổi tối tràn đầy ký ức

Nhã Ca và phu quân, nhà thơ Trần Dạ Từ trước buổi ra mắt sách

NGUỒN HÌNH ẢNH,NGUYEN LAP HAU

Chụp lại hình ảnh,

Nhã Ca và phu quân, nhà thơ Trần Dạ Từ trước buổi ra mắt sách

  • Tác giả,Tina Hà Giang
  • Vai trò,Gửi đến BBC News Tiếng Việt từ Nam California, Hoa Kỳ

Chiều thơ nhạc và ra mắt sách của Nhã Ca tối hôm 10/02/2023 trang trọng nhưng ấm cúng, thân tình như buổi gặp mặt bạn bè ở một nơi ai cũng quen nhau.

Phòng ăn của The Villa đầy ắp những khuôn mặt quen thuộc trong giới báo chí, văn chương, hay nghệ sĩ sáng tác. Và không chỉ là khách, đa số họ là thân hữu đã gắn bó với gia đình Nhã Ca, Trần Dạ Từ và tòa soạn Việt Báo từ lâu.

Trước mặt tôi là bàn của gia đình nhà văn Doãn Quốc Sỹ, đã trên 100 tuổi. Bên phải là bàn của Nhã Ca Trần Dạ Từ, Kiều Chinh, Đỗ Quý Toàn, ông bà giáo sư Peter Zinoman – Nguyệt Cầm.

Xa xa thấp thoáng bóng các nhà báo Đinh Quanh Anh Thái, Bồ Đại Kỳ, Phan Tấn Hải. Đâu đó là họa sĩ Nguyễn Đình Thuần - họa sĩ Khánh Phan - họa sĩ Ann Phong...

Cách giao tiếp của khách cho thấy họ là những người quý mến nhau, vì tài cũng có, nhưng quan trọng hơn, có lẽ vì họ cùng cảm nhận là mình chia sẻ một điều gì đó rất chung mang tên Việt Nam Cộng Hòa.

Một Việt Nam Cộng Hòa với những biến cố đau thương mà Nhã Ca, là nhân chứng, cũng như họ từng là nhân chứng. Chỉ khác một điều, Nhã Ca ghi lại được những điều mắt thấy tai nghe, và qua hơn 50 tác phẩm đã xuất bản, đã lưu lại cho hậu thế nhiều nét chấm phá của lịch sử, đặc biệt là quanh cố đô Huế, nơi chôn nhau cắt rốn của bà.

Từ 'Tình Ca Cho Huế Đổ Nát'

Ca sĩ Khánh Ly trình bày một nhạc phẩm phổ từ thơ Nhã Ca

NGUỒN HÌNH ẢNH,HA GIANG

Chụp lại hình ảnh,

Ca sĩ Khánh Ly trình bày một nhạc phẩm phổ từ thơ Nhã Ca

Chẳng hiểu sao những cuốn sách mới cũ của bà được trưng bày hôm ấy khiến tôi chìm vào ký ức.

Nhã Ca là tên tôi đã quen từ thời vừa bước vào tuổi teen ở Việt Nam, với những ngày nằm lì trong phòng ôm Giải Khăn Sô Cho Huế (1969), cuốn sách đoạt giải Văn Chương Quốc gia Việt Nam Cộng Hòa năm 1970, nhưng sau năm 1975 bị Hà Nội liệt vào hạng tối kỵ, trưng bày trong Nhà Triển Lãm Tội Ác Mỹ Ngụy, đẩy bà vào vòng tù tội.

Giải Khăn Sô Cho Huế nổi tiếng là thế, nhưng tập truyện Tình Ca Cho Huế Đổ Nát gây cho tôi nhiều ấn tượng hơn. Có lẽ vì truyện ngắn thường hay hơn truyện dài?

Không biết. Chỉ biết trong Tình Ca Cho Huế Đổ Nát, tôi nhớ mãi câu chuyện về Diễm và Phan, hai người yêu sắp lấy nhau, thường vừa đạp xe đạp bên nhau vừa nói chuyện trên con đường hàng Đoát khi hẹn hò. Trong lẫn gặp cuối hôm 30 Tết Mậu Thân, Phan xúc động khi để ý thấy Diễm thẹn thùng mãi cũng đã dám đeo vào tay chiếc nhẫn đính hôn, Họ chia tay sớm để mỗi người về nhà lo cúng đêm giao thừa, hẹn nhau ra Giêng sẽ gặp, rồi sẽ lo đám cưới để Phan còn vào Thủ Đức. Nhưng chẳng bao giờ có đám cưới. Huế bị tấn công. Bị dội bom trên đường di tản cùng gia đình, Diễm chết không toàn thây. Sau mười mấy ngày điên đảo đi theo đoàn người tìm xác, Phan chỉ nhận được xác Diễm nhờ mảnh áo thêu hai chữ P, D quấn quýt vào nhau còn dính trên ngực người yêu… Và từ đó, người ta thấy chàng thẫn thờ ngồi trên một chiếc xe đạp, tay dẫn thêm chiếc xe đạp không người, ghi đông treo lủng lẳng chiếc nhẫn vàng.

Và đoạn cuối của câu chuyện:

"Con đường hàng Đoát bây giờ vẫn còn đẹp và chiều chiều vẫn còn những đôi tình nhân song song đạp xe trên đó. Bóng dáng của Diễm cũng như những đống gạch vụn, những dấu bom đạn đã lùi dần trong trí nhớ bạn bè. Người ta bắt đầu quen dần với hình ảnh Phan vừa đi vừa dắt theo một chiếc xe đạp bên cạnh. Không ai còn thì giờ nhắc đến mối tình của họ."

Còn hình ảnh nào ám ảnh hơn để tả cái thê thảm của chiến tranh?

Đến 'O Xưa'

Bìa tuyển tập O Xưa của Nhã Ca

NGUỒN HÌNH ẢNH,NGUYEN LAP HAU

Chụp lại hình ảnh,

Bìa tuyển tập O Xưa của Nhã Ca

Tuyển tập truyện ngắn O Xưa, tác phẩm thứ bảy của Nhã Ca in tại hải ngoại, được ra mắt độc giả tối hôm ấy là một trong những tiết mục chính của chương trình thơ nhạc sau bữa ăn tối.

Viết về những điều đang xảy ra trước mắt, khi mọi việc vẫn còn làm mình xúc động là một chuyện, nhưng viết về những gì mình phải nhớ lại từ một khung cảnh đã thay đổi hay từ nơi xa lại là một điều khác.

Tôi hỏi Nhã Ca về điều này và được bà trả lời:

“Sống và viết là con đường tôi đã lựa chọn từ thời mới lớn. Thời trước năm 1975, công việc của tôi là viết văn. Tôi viết đều đặn mỗi ngày, coi đó là công việc chính. Dĩ nhiên tôi con phải nuôi con và việc gia đình.”

Nhã Ca cho biết việc viết trước và sau 1975 khác nhau nhiều:

“Khác nhiều lắm. Trước năm 75, tôi viết nhiều sách, làm nhiều thơ, có khi làm báo nữa. Sau năm 75, bản thân tôi và chồng bị bỏ tù, mất nhà cửa, xe cộ, tài sản, con cái bị đuổi học vì tội chúng tôi làm báo, viết văn. Viết sao được. Khi ra khỏi tù, bị quản thúc, theo dõi, tôi đã không viết gì. Chỗ ở của tôi luôn bị khám xét, một tờ giấy có viết chữ, dù là giấy gói xôi cũng bị lấy đi.”

"Nhưng tôi vẫn giữ trong lòng và khi ra hải ngoại, tôi đã viết."

Điều gì âm ỉ mãi trong lòng thì sẽ có lúc tuôn tràn ra.

Tập truyện O Xưa chắc hẳn là tổng kết của những giây phút tuôn tràn ấy. Được hỏi câu chuyện bà thích nhất trong tuyển truyện O Xưa là gì, Nhã Ca trả lời gỏn lọn: 'O Xưa'

O Xưa, nhân vật chính trong truyện cuối cùng của tuyển tập 13 truyện ngắn, là một người đàn bà luôn chỉ mặc “chiếc áo tứ thân màu nâu phai lạt và sờn rách, tóc vấn khăn xô lệch” không nhà cửa, sống một mình, nửa tỉnh nửa điên, nhưng cả lúc tỉnh cũng mơ về một cuộc tình thắm thiết với một nhân vật không có thật được O Xưa gọi là ‘chàng Ba’, và những đứa con, cũng không có thật, mà nhân vật mơ là mình đã có với người tình không thật.

Tình tiết của chuyện khiến người đọc xót xa cho thân phận người đàn bà bất hạnh, và không khỏi thầm hỏi điều gì đã khiến O Xưa trở thành điên khùng như vậy.

Nhà thơ Đỗ Quý Toàn ngâm thơ Nhã Ca

NGUỒN HÌNH ẢNH,HA GIANG

Chụp lại hình ảnh,

Nhà thơ Đỗ Quý Toàn ngâm thơ Nhã Ca

Và trong đoạn cuối, Nhã Ca cho chúng ta câu trả lời:

"Với tôi, O Xưa là một hình ảnh khó quên trong tuổi mới lớn. O Xưa còn nhắc nhở tôi một giai đoạn lịch sử kinh hoàng. Đó là những năm trước, thời kháng chiến mùa Thu của Việt Minh. Nhiều buổi sáng, mấy đứa trong xóm rủ nhau đi học, ra khỏi con hẻm đầu dốc, chúng tôi gặp nhiều xác chết. Đó là lúc thường nghe tiếng đàn bà rú lên, gào khóc. Có xác bị mất tứ chi, có xác bị cắt đầu, hoặc cái đầu máu me đặt trong chiếc nón rách ghim một bản án của Việt Minh. Không theo Việt Minh là Việt gian, giết đến bao giờ cho hết. Như người bạn nhỏ của tôi, một buổi sáng dậy, xách cặp đi học, thấy cha bị giết, xác và bản án đặt trước ngõ nhà...

Con nít không dám ra đường sáng sớm, những lúc xác người chưa được dọn đi. Nhưng O Xưa ra đường sớm lắm. Vẫn bế bọc vải trên tay, O đi đến bên xác chết. Có người chết nào, hay đầu lâu nào chưa chịu nhắm mắt, O Xưa vuốt mắt cho họ và thủ thỉ:

"Đừng buồn. Đừng sợ. Để tui nhờ chàng Ba chỉ đường tránh cửa ngục..."

Thuận An năm Ất Dậu, một câu chuyện khác trong tuyển tập O Xưa, lấy bối cảnh từ năm 1945, khi quân Nhật đang chiếm đóng Việt Nam, khiến tôi chú ý, vì từ tấm bé đã được nghe mẹ kể lại những cái ác của người Nhật, ngoài việc gây ra nạn đói làm chết hàng triệu người Việt vì đã bắt nông dân nhổ lúa trồng đay để giải quyết nạn khan hiếm vải.

Một lần nữa, tác phẩm của Nhã Ca, qua cách miêu tả cuộc sống đời thường và đối thoại của các nhân vật, luôn ghi lại lịch sử thăng trầm của đất nước.

'Tôi chọn làm thi sĩ'

Nhã Ca và Trần Dạ Từ trên sân khấu

NGUỒN HÌNH ẢNH,HA GIANG

Chụp lại hình ảnh,

Nhã Ca và Trần Dạ Từ trên sân khấu

Nhiều người có khuynh hướng chỉ nghĩ về Nhã Ca như một nhà văn, có lẽ một phần vì tác phẩm Giải Khăn Sô Cho Huế quá nổi tiếng, nhưng khi được MC trẻ tuổi Jimmy Nhựt Hà hỏi nếu chỉ được chọn một trong ba lãnh vực, là thi sĩ, văn sĩ, hay nhà báo thì Nhã Ca trả lời, “tôi sẽ chọn làm thi sĩ.”

Và khi nghe chính thi sĩ Nhã Ca đọc bài thơ Tiếng Chuông Thiên Mụ của mình bằng một giọng Huế hết sức truyền cảm, trong khi vũ công ballet Nicole trình diễn vũ khúc của vũ sư Thắng Đào minh họa cho lời thơ thì khán giả mới ngẩn ngơ hiểu tại sao:

Tôi lớn lên bên này sông Hương

Con sông chẻ đời ra những vùng thương nhớ

Cây trái Kim Long, sắt thép cầu Bạch Hổ

Cửa từ bi vồn vã bước chân sông...

Tôi bỏ nhà ra đi năm mười chín tuổi

Đêm trước ngày đi nằm đợi tiếng chuông

Cuối cơn điên đầu giấc ngủ đau buồn

Tiếng chuông đến dịu dàng lay tôi dậy...

Từ dạo xa chuông khôn lớn giữa đời

Đổi họ thay tên viết văn làm báo

Cơm áo dạy mồm ăn lơ nói láo

Cửa từ bi xưa mất dấu đứa con hư

Tháp cổ chuông xưa sông nhỏ sương mù...

Tôi thức dậy rồi đây chuông ơi chuông hỡi

Tôi thức dậy đây tôi thức dậy rồi

Thức dậy thực sự rồi

Thức dậy cùng giông bão, thức dậy cùng tan vỡ

Thức dậy cùng lịch sử

Mẹ hiền ơi thành phố cũ chiều nay

Có tiếng chuông nào rơi như lệ trên tay

Trên mặt nước trên mặt người mặt lộ

Cho con trở về đứng mê sảng ngó...

(Từ phải) tài tử Kiều Chinh, Trần Dạ Từ và Nhã Ca

NGUỒN HÌNH ẢNH,NGUYEN LAP HAU

Chụp lại hình ảnh,

(Từ phải) tài tử Kiều Chinh, Trần Dạ Từ và Nhã Ca

Chiều thơ nhạc của Nhã Ca còn nhiều tiết mục đặc sắc như phần đọc một truyện ngắn trong tuyển tập O Xưa của Giám đốc Điều hành VAALA Lê Đình Ysa, phần đọc thơ Nhã Ca của nhà thơ Đỗ Quý Toàn, phần hát Bài Nhã Ca Thứ Nhất của ca sĩ Khánh ly, v.v..

Nhìn quanh quang cảnh hôm ấy, khách tham dự người cười nói, kẻ trầm ngâm, tôi tự hỏi không biết bao nhiêu người trong khung cảnh này đang nhớ về một Việt Nam ngày xưa xa xôi.

Đêm ấy, trên đường về nhà, Thu Thủy Ngô, người bạn tôi tâm sự:

"Thật ngưỡng mộ sức sáng tác còn mạnh mẽ của nhà thơ Nhã Ca sau khi đã qua tuổi 80. Nhưng tôi thoáng buồn khi nghĩ rằng lần này gặp gỡ chị Nhã Ca và thi sĩ Trần Dạ Từ, trước khi anh chị đi Thụy Điển sống với con gái đầu lòng, là không biết có còn cơ hội nào khác hay không ? Hạnh phúc có khi mong manh, nên rất đáng quý. Tôi sẽ nhớ mãi buổi tối này."

Riêng tôi, bên tai vẫn âm ỉ tiếng ngâm thơ trầm buồn của Nhã Ca:

...Tôi bỏ nhà ra đi năm mười chín tuổi

Đêm trước ngày đi nằm đợi tiếng chuông...

Tôi bỏ Việt Nam đi năm mười chín tuổi. Và đêm nay Nhã Ca đã làm ký ức tràn về. Cảm ơn Nhã Ca và hơn 50 tác phẩm để đời...

Bài thể hiện quan điểm riêng của nhà báo tự do Tina Hà Giang, hiện sống tại Nam California, Hoa Kỳ


================

.

Nhật Ký THẾ PHONG Ở Tuổi 83 ( 2015) / Thế Phong / Sài Gòn -- Virgil Gheorghiu , 08 / 07 / 2015. -- bài đăng lại, 01/ 12 / 2023.

 

    THỨ TƯ, 8 THÁNG 7, 2015

       

       nhật ký Thế Phong ở tuổi 83:
             10 tháng 7 năm 2015

                           THẾ PHONG



                              Thế Phong qua nét vẽ Nhị Khê
                                                                                                                 (courtesy drawing  : MD  Nhị Khê)


                                             Thế Phong  
                                  [i.e. Đỗ Manh Tường 1932-     ]
 

                                                         
                              - bàn viết tại phòng văn Thế Phong                               
                                                                             (



                        bánh sinh nhật mừng bố  83 tuổi
                       của trưởng nữ ĐỖ THỤC Tường Khê
                                                                                                                                                  (ảnh: Thục Khê)

                                                                                
                                                                          -

                 8 tháng 7 năm 2015


"Thế là ta đã già thật rồi,  chỉ 2 ngày nữa  đã 83" --  Kinh thánh từng chỉ ra,

        " Còn nếu mạnh khỏe thì đến 80 ".
       (Thánh thi, bản dịch mới,  2011). 

Trưởng nữ Thục Khê gọi điện thoại báo tin, tổ chức vào chiều ngày 8/7 là tiện nhất- 

"... con cháu đều không bận công việc. chỉ anh Hai và gia đình ở Houston, không thể dự sinh nhật bố thôi. Nhớ lại năm 2012, gia đình anh chị ấy về Sài gòn, tổ chức sinh nhật cho bố lần thứ 80 ở Vũng Tàu,
  thật vui ..."

 Trưởng nữ không kể tiếp, tới 2013: 
-       anh Ba (*) ly dị vợ, cưới vợ mới  2013, thì 2014,
                         đã có 1 cháu trai.
 
-----------
  (*) - ĐỖ NHỊ TƯỜNG KHÊ [ 1968-     ]  


Còn trưởng nữ Thục Khê ly dị chồng năm 2014, quả thật họa vô đon chí đối với đại gia đình họ Đỗ.
  Từ này , tộc họ ĐỖ ở Saigon ( gốc ở Việt Trì/ tỉnh Phú Thọ/ Băc Bộ)  dường như bị xóa sổ.
 Chẳng đúng vậy sao, cháu đích tôn (con trai của
  KHE DO  (tên Việt: Đỗ Mạnh Tường Khê)  sinh ở Mỹ 
 -- 18 tuổi sẽ  sẽ là công dân  thực thụ Hợp Chủng Quốc. 


                        đích tôn  MINH QUAN DO WILIAM
                       (ngoài cùng bên phải).--   (ảnh:  Khe Do cung cấp)

 Cũng  đôi chút bùi ngùi. Ba mẹ qua đời, đến nay tôi không còn nhớ mặt, không còn một tấm ảnh lưu.

 Ngày bà cô ruột Đỗ Thị Thảo còn ở Việt Nam, chưa đi định cư ở Mỹ -- có lần tôi yêu cầu bà cô tả
 khuôn mặt ba me tôi.  
Bà kể , dáng bố tôi người cao, nét mặt nghiêm nghị, ít cười,  tốt nghiệp ban sư phạm Trường Bưởi từ đầu thế  kỷ XX, bị đổi lên mạn ngược,hết lưu đày ở huyện Than Uyên , về Nghĩa Lộ,  Đại Lịch,  trở lại miền trung du , Trường
 Động Lâm,  tỉnh Phu Thọ v.v... 
  Mẹ tôi da trắng, dáng phụ nữ đẹp tiền chiến,vấn khăn,  khuôn mặt trái xoan, quê phủ Quốc Oai,  lấy chồng, một ông giáo đổi về dạy học tại đó. ( bố tôi)
Sinh được 5 mụn con, 4 trai, 1 gá i -- chỉ một  đứa  thứ 3 còn sống sót. (ấy là tôi bây giờ, đã ở tuổi  83).


                                    -  bà Đỗ thị Thảo, 
                                           cô ruột tôi
                                 (courtesy photo: DUONG DUNG)



                          -   bà Đỗ Thị Thảo thời xuân sắc 
                                   


  Ba mẹ tôi qua đời, đều không nhìn thấy mặt con trai lần cuối, kể cả tôi đối với cha mẹ cũng vậy. 

Về Hà nội giữa năm 1950  -- nhờ bố vợ tôi sau này -- thầy giáo Nguyễn Quốc Bảo đã xin với quan Tây, trưởng đồn Nghĩa Lộ thuận cho tôi được về Hà Nội đi học. 
( tôi đã phạm tội 'chim vợ' một tên 'linh dõng' (partisan) ở đồn Làng Bữu,  phải trồn về Nghĩa Lộ). 

  Mẹ tôi gửi tiền nuôi tôi ăn học được gần 2 năm -- thì  ngày 17 tháng 11 năm 1952,  trưởng đồn Nghĩa Lộ, thiếu tá Perceval tử trận, Việt Minh làm chủ. 
  Mẹ tôi và người chị gái nuôi, tên Bích ở lại -- sau  tôi được tin mẹ tôi đã qua đời vào cuối 1952 ở nông trại Làng Bữu. (huyện Văn Chấn, tỉnh Yên Bái).  

Tôi được bà cô ruột, Đỗ Thị Thảo, đưa vể nuôi
 cho ăn học tiếp. 



Năm 1954, tôi bỏ nhà bà cô, ra đi. Một thời gian ngủ đậu, ăn tự lo; có bữa đói quá không tiền mua cơm,  bèn trở lại quán cà phê quen trên lề đường Mai Hắc Đế --  ăn bánh mì không chấm với cà- phê đen
 dằn bụng cho tới chiều tối
 --  may ra tới nơi ngủ nhờ, thuận lợi thì có bữa cơm tối, 
       được mời 'ăn chực' tại nhà người bạn. 
-- nếu không. đành phải cầm cự cơn đói tới sáng hôm sau -- lại trở lại quán cà- phê bán trên lề đường Mai Hắc Đế. 

  Cuối cùng, xe đạp cũng cầm cố cho chủ quán cà- phê  ( chủ quán  nhận xe đạp xong, vỗ vai tâm tình, "  thôi đành thú thật việc khó nói này, từ ngày mai đây, tôi hết vốn để  bán cà-phê chịu cho cậu nữa rồi, cậu thông cảm cho tôi nhé..." 

  Thôi thì đành phải gật đầu bất đắc dĩ , ngước nhìn lên xem quán cà phê này bán trước nhà số mấy -- đó là bảng hiệu nhà in Hiến Nam, nơi đã in thiếu cho thi sĩ Mọc Đình Nhân  [ Nguyễn Thiệu Phúc, em ruột giáo sư Nguyễn Thiệu Lâu, ông thầy dậy sử địa của tôi  lớp đệ Nhị C trường Hàn Thuyên] xuất bản tập thơ đầu tay 'Hương Thơ Mùa Loạn'.



 Cho đến ngày 5 tháng 5 năm 1954 -- từ trên tàu thủy Ville de Saigon, tôi bước chân đầu tiên xuống  đất Saigon --  sau 2 ngày, được tin Điện Biên Phủ thất thủ, lực lượng Việt Minh chiếm toàn miền đất Tây Bắc  

Tính tới 8 tháng 7, năm 2015, tôi sống ở Saigon
                   đã trên dưới 61 năm.

 Tôi lập gia đình  với cô Nguyễn Thị Khê  đã 49 năm
 ( vợ tôi, con thầy giáo Nguyễn Quốc Bảo & bà  Bùi Thị Phương Giản ) có 6 mụn con,  bé gái út qua đời
 sau 1975. 
 - trưởng nam đã 49 tuổi, sống với vợ & 2 con
      ( 1 traI  & 1 gái)  ở  Houston 
-- thứ nam , tốt nghiệp bác sĩ,  47 tuổi
       ( 2 đời  vợ & 3 con)
 -- trưởng nữ 46, (1 trai+ 1 gái)  ly dị chồng)
 -- thứ nữ 44 tuổi sống cùng chồng & 2 con gái , sống hạnh phúc ở quận 7. tín hữu trung tín Chi hội Tin lành Khánh Hội 
 -- trai út 43 tuổi( 2 đời vợ & 1 con gái)  kỹ sư điện tử,
           mới có việc làm .


                         tân lang & tân giai nhân   (giữa )

          -                     phù rể Jean (tên Việt: Giăng, bên trái)
                                     --  phù dâu  Châu (bên phải)

                                  (ảnh chụp-- Dalat Palace / 30-1- 1966)

  
                                          -  30-1-1966,
                              giáo sĩ Roberston (Báp- Tít Mỹ)
                                             chủ hôn đám cưới
                      Dỗ Mạnh Tường+ Nguyễn Thị Khê ở Dalat.  
                   -ông Nguyễn Quốc Bảo, bố vợ  đứng kế bên giáo sĩ)
                    -bà Bùi thị Phương Giản, mẹ vợ, đứng bên phải giáo sĩ)


                        thủ bút ,  chữ ký  ông Nguyễn Quốc Bảo
                                  (mặt sau ảnh cướ con rể & con gái))

 Kể lại chuyện gia đình tôi hơi tỉ mỉ,  ấy là cũng để trả lời một bạn thân cũ :
-  Harry Phạm hiện ở bang  Washington,  hỏi thăm về gia cảnh tôi.

  Tiết lộ thêm, công dân Huê Kỷ Harry Phạm, cựu trung tá quân đội Việt Nam Cộng Hoà, từng giữ chức Tổng giám đốc Việt Nam Thông Tấn Xã/ Việt Nam 
Cộng Hoà.
 - chàng ta là thi sĩ trữ tỉnh nổi tiếng, tác giả tập thơ 'Truyện chúng mình', bút danh Nhất Tuấn,
        [ i.e. Phạm Hậu 1935 -   ]  .
-thơ chàng bán chạy, chẳng thua mấy, so với  tác giả 'Em là gái trời bắt xấu'/ Lệ Khánh
 - ông Nguyễn Hùng Trương, chủ nhà sách Khai Trí,
             60- 62 Lê Lợi Saigon tái bản tới lần thứ 5.


Ở Tp. HCM bây giờ, người cũ mỗi khi bực bội, giận hờn, tức tối;  thường nhắc lại câu ,

 " đừng tin những gì Cộng sản nói / hãy nhìn kỹ những gì CS làm" 
(- người thắng và thua cuộc, đều có thể biện minh lời diễn giải, qua khía cạnh có lợi cho mình ) -- lời nói  cựu tổng thống  Việt Nam Cộng Hoà Nguyễn Văn Thiệu 

  Nhưng có một lần, Harry Phạm ( tên mới công dân Huê Kỳ)  gặp tôi ở giữa đường thủ đô Saigon.  Từ trên xe díp bước xuống, tổng giám đốc VNTTX nói rất nhanh,

" ... này, mày có thấy 2 câu thơ tao trên bờ tường, số 7 đường Hồng Thập Tự không? Mỗi chữ bề ngang có kích thước 0, 8m, bề đứng 1, 5 m.
 " Đừng tin những gì CS nói/ Hãy nhìn kỹ những gì CS làm".
- tao là tác giả đấy ,  kẻ 'ngâm thơ' tao trên vô tuyến, phát thanh là  Tông-Tông Nguyễn Văn Thiệu đấy."

                                     HARRY PHẠM  
                                 [ i.e Phạm Hậu 1935-   ]
                                                                                           

Từ 2 năm nay, căn nhà trong hẻm đường Trần Khắc Chân chỉ còn vọ chồng tôi ở. 
 Gia đình thứ nam Nhị Khê đã dọn đi, vợ lớn  đã cùng 2 con dọn về 1 căn nhà trệt, thuộc phường 3 quận Gò Vấp 
-- tôi nhớ  rõ ngày 13/ 7- 2013  -- sau 3 ngày vợ chồng Nhị Khê. dự sinh nhật tôi  -- Nhị Khê. xuất tiền trả, khoảng 2 triệu đồng .  
Sau đó,  Nhị Khê dọn về căn nhà thuê ở đâu đó với cô vợ mới, ở Hội thánh Báp- Tít- Ân Điển, giở ngón độc 'mồi chài đối tượng nam có máu mặt, tiền bạc ( cho dầu là đã vợ con)
 -- kể cả đương kim chủ tọa Hội thanh cũng không được
 miễn trừ. 
( vợ chủ tọa làm dữ quá, cô ta phải bỏ cuộc) cô ta bèn   quăng lưỡi câu sang đối tượng khác, chẳng may  bác sĩ Nhị Khê. bị mắc câu.

                       -  gia đình Đỗ Mạnh Tường & Nguyễn Thị Khê
                                             

Lúc này bác sĩ Nhị Khê đặc trách phụ trách thanh niên, và khám sức khỏe
 -- còn nữ dược sỉ chủ tiệm thuốc Tây Hồng Thu cấp phát thuốc cho thuộc viên Hội thánh Báp Tít Ân Điển. 

 Bác sĩ Nhị Khê .bị "thần l. ám ảnh cũng mê mẩn đời' 
       --bỏ vợ lớn, ra Toà án Tp. HCM  ly dị .
  Biết mình bị  to be lustful rồi,  phạm lời răn  đấng Christ, vẫn  tặc lưỡi Thạch Sùng ; 'cưới vợ rắp mông'  
           (tiền dâm hậu thú).

 Thế là ông bố của bác sĩ Nhị Khê   lại được 'làm sui' với một thiếu tá Quân Đội Nhân Dân-- mà ông bố ruột của Nhị Khê. chưa một lần biết mặt, nghe tên, tai ngược, đầu xuôi, của  'ông sui là bố vợ 
 -- vợ 2 của bác sĩ Nhị  K hê  ở   Quảng Ngãi." 

      Cũng như cô vợ cái con cột của  bác sĩ Nhị Khê, 
          con gái một xã trưởng thuộc huyện Thuận An,
                   tỉnh Bình Dương. 
 Ông xã trưởng từng là du kích xã ở Cà Mau, tập kết ra Bắc (1955 ) lấy vợ  miền Bắc, con gái lớn Nguyễn Thị Minh Hải, sinh năm 1974 ở Hà Nội.  

Vậy là, chàng airman Không Lực Việt Nam Cộng Hoà  từng có tới  '2 ông sui' trong Quân Đội Nhân Dân --  '2 ông sui'  trong Quân Lực VNCH 
       --1 là:  cựu trung tá Hoa ở Quân Đoàn 1 ( bố vợ 
          trưởng  nam hiện ở Houston
      --  2 là,  'ông sui khác,  cựu hạ sĩ quan,
                   y tá Quân Lực VCNCH'.
           ( bố chồng thứ nữ Đỗ-Như-Tường- Khê.)

                                           -0-

 Vợ tôi dâng lời cầu nguyện trước bữa ăn, 

" Lạy Chúa, hôm nay sinh nhật lần thứ 83 của ông Đỗ mạnh Tường. Chứng con dâng lời cảm tạ Ngài ban thức ăn, đồ uống, để bồi bổ sức lực cho chúng con -- và xin Ngài ban ơn lại cho  ông Đỗ Mạnh Tường, người đãi tiệc bữa nay. Chúng con  cúi đầu, đồng tâm hiệp ý dâng lên Chúa  bấy nhiêu điều
         Amen !

                                    THẾ PHONG
                                Sàigòn, 8 July 2015.




     Đỗ Mạnh Tường & Nguyễn Thị Khê
                                        &  5 con: 3 trai & 2 gái )

                  (ảnh chụp tại vườn Tao Đàn, thập niên 90)


                                 ĐỖ NHỊ TƯỜNG KHÊ 
                   (courtesy photo : ĐĂNG HUY/ Vn Express 
     -- bác sĩ Đỗ Nhị Tường Khê,  cố vấn y khoa SANOFI

                 
 
             -  bác sĩ  Đỗ Nhị Tường Khê ( hàng đầu- bên trái) 
                 -  nữ bác sĩ Thủy  ( hàng đầu - bên phải ) 
                  trả lời trực tuyến Vn. Express  27- 9 - 2011
       
                      (courtesy photo: ĐĂNG HUY)


  -  nữ bác sĩ  Huỳnh Thị Thu Thủ
 -   bác sĩ  Đỗ Nhị Tường Khê
 
      trả lời trực tuyến  Vn Express ...

(courtesy photo:  ĐĂNG HUY)



   
                   -  tranh  của họa sĩ tài tử NHỊ KHÊ
                                                                                                     (                             treo tại phòng văn Thế Phong .)



                      -  một tranh khác của NHỊ KHÊ
                                    ( ghi tặng Me)
                      treo tại phòng văn Thế Phong )


                                                                                    
                           -   dâu trưởng  ANNE TON 
                          ( vợ ĐỖ KHÊ , trưởng nam )
                            (tên Việt : TÔN NỮ TRANG ANH )
                                                                       (                        (                                                          courtesy photo:  Lindekin )


                                Thế Phong &  Nguyễn Thị Khê


                                        vợ tôi cầu nguyện, 
            " xin Ngài ban ơn lại cho ông Tường , người đãi tiệc ...
    

- vợ, con, cháu ngoại trong bàn tiệc  
      

                                             trái qua :
                                      -  Đỗ Mạnh Tường
                                     &  Nguyễn Thị Khê 


                                           --------------------------------------------
                                            - bài tu chỉnh,  01/12/ 2023
                                           --------------------------------------------