thơ ý nhi qua gương mặt ..
gương mật / thơ ý nhi -
nxb trẻ, tp. hcm, 1991.
thơ ý nhi qua gương mặt
1. bay đêm
nhân đọc bay đêm SAINT. EXUPÉRY *
Giã từ căn phòng nhỏ rủ rèm trắng
giã từ hoa violet trong bình
giã từ tách cà phê ấm nóng
giã từ người phụ nữ yêu dấu
Anh bay vào đêm
Giã từ thành phố rực rỡ
giã từ xóm mạc hiền hậu
giã từ mặt đất
anh bay vào đêm
Giã từ ánh sáng thường nhật
anh bay vào đêm
Từ Patagoni
từ Chi lê
từ Paraguay
đến Buenos Aires
qua đại dương
qua núi
qua sa mạc
qua bão tuyết
qua lốc xoáy
anh đơn độc .
Trong những phán đoán khốc liệt
những câu hỏi không lời đáp
trong nỗi chua chát của tuyệt vọng
trong kiêu hãnh của sự khước từ
anh đơn độc.
Nhưng đó là sự lựa chọn của chính anh
đó là số phận của người mở đường .
1985
2 . lời từ biệt hànội
Tôi đem theo bức tranh của họa sĩ bùi xuân phái
một hànội ngói nâu
lặng lẽ trời mây
Như thế kia ư
không bom đạn không đau thương
không ly tán
không khó nghèo
chi im lặng im màu ngói dưới trời mây
Như thế kia ư
Không phản trắc, không oán hờn
không lo sợ âm thầm
Không tan vỡ
chỉ lặng im màu ngói dưới trời mây
Lặng im - yêu
lặng im - đứng cao hơn hết thảy
ơi những nhà mái nâu
những phố dài hoa sửa
Lặng im - giã từ
1987
3. tháng mười
Một mình qua lối cũ
gặp hàng cây bên đường
đứng lặng trong chiều gió
giữa đất trời mù sương
Chẳng cùng ai gĩa từ
không cùng ai gặp gỡ
mỗi bước một xót đau
như đặt chân trên lửa
Niềm vui vừa xa khuất
như chiếc lá lìa cành
run run tay đón lại
nào đâu còn màu xanh
Lòng chợt buồn ngơ ngác
như người không quê hương
lạc bước trong chiều gió
giữa đất trời mù sương.
1984
4. tưởng niệm họa sĩ nguyễn sáng
một
Rắn rỏi và mềm mại
Bông sen\ Người thiếu nữ
Chói lọi và hiền hòa
Bông sen
Người thiếu nữ
Cổ xưa và hiện đại
Bông sen
Người thiếu nữ
Xác thực và siêu nhiên
Bông sen
Người thiếu nữ
Ôi vẻ đẹp
được tạo ra từ Nguyễn Sáng
hai
Cuộc hành trình đã đến hồi kết thúc
chặng đường dài sao
Ngọt nhu rượu
đắng như tượu
Vui như tiệc cưới
buồn như tiệc cưới
Ấm cúng như căn nhà
lạnh lẽo như căn nhà
Thoáng đãng như Tự do
Ràng buộc như Tự do
Từng ngày
từng tháng
từng mùa
từng năm trôi qua
ôi chặng đường dài sao
Quán nhỏ phố Sinh Từ
một hình dang đau thương ,đơn độc
lung linh chén rượu ngày đông
Cuộc hành trình đã đến hồi kết thúc
ôi chặng đường dài sao.
1. 1988
5 . khánh
Giữa cái nơi người ta sống bám vào tên tuổi
Khánh la người vô danh
Giữa cái nơi người ta nói oang oang bao lời lẽ cao vời
Khánh im lặng bước đi
lo sao cho ấm trà đừng sánh nước
Giữa cái nơi người ta to nhỏ, thì thầm
mỗi sớm mai
Khánh nhẹ nhàng mở tung từng cánh cửa
Giữa cái nơi mọi bàn tay đều đã nhúng chàm
Đôi tay Khánh trắng tinh
dịu dàng
kiên nhẫn
Giữa những tâm hồn tối tăm ham muốn
Khánh
hồn nhiên
thủy chung
trong trắng .
9. 1989.
6. khóc bác bùi xuân phái
Thưa bác
cháu thắp nén hương này
xa hànội hàng nghìn cây số
và xa bác biết chừng nào
Hànội bao thắng trầm
phố thuốc Bắc cũ xưa
đã ồn ào chợ búa
căn phòng nhỏ đã quá những chật chội
bác mãi giữ gìn một hànội thanh cao
góc phố thưa người
ngói nâu buồn lặng lẽ
Đời bác bao thăng trầm
bác ngặt nghèo, buồn khổ
bác vẫn đem bức tranh mới nhất làm quà
vẫn đón bạn bè với chén rượu trên tay
vẫn nhẹ bước qua những phố mùa đông quạnh vắng
Mùa đông này rồi sẽ quạnh vắng hơn
những phố dái hànội rồi sẽ chẳng có gì bù đắp nổi
mỗt phần hànội đã ra đi
Thưa bác
từ rất xa
cháu xin thắp nén hương này
7. 1988.
7. về cái chết Don Quichotte
Giá mà ông có thể chết
trong vòng tay của người thiếu phụ
với ý nghĩ nàng là một người lâm nạn
Giá mà ông có thể chết
khi bước qua vòm cổng một thành phố lạ
với ý nghĩ nhân dân đang chờ ông giải phóng
Giá mà ông có thể chết
trong ngách đá lạnh lẽo kia
và nghĩ mình đang cứu chuộc thế gian
Gia mà ông có thể chết đi trong cuộc giao tranh
với gã khổng lồ cới xay gió .
1. 1990
8 . về cái chêt của bác sĩ Zhivago
Đã đến hồi lìa bỏ
cái chuyện xe chật chội, chậm rì này
Đã đến hồi từ giã
cái chặng đường cơ cực, mù mờ này
Đã đến hồi vỡ nát
trái tim nặng yêu thương
Đã đến hồi lịm tắt
niềm hy vọng đắng cay
Lìa bỏ
từ giã
vỡ nát,
lịm tắt
úp mặt trên đường
Lặng im - trăn trối
9. 1989.
9. dương bích liên - mùa đông 1988
họa sĩ dương bích liên đã sống và làm việc một cách lặng lẽ giữa hànội trong nhiều năm. Mùa đông 1988, ông lâm bệnh và mất đi một cách hoàn tòn bình tĩnh tại nhà riêng .
một
Gió
vẫn chỉ có gió
lưu lại cùng ta
trong căn phòng nhỏ hẹp này
Đã bao mùa đông rồi
qua ô cửa kia
gió đến và lưu lại
ôi ngọn gió từng rì rầm trong tán cây .
hai
Chiếc lò sửơi trống không
ta chì một lần nhóm lửa
chỉ một lần thấy cái lạnh thấu xương
chỉ một lần
gương mặt tái xanh của người thiếu nữ
bừng sáng giữa chiều đông
Ngày đã muộn rồi
hãy thứ lỗi cho ta
chẳng thể có một lần nào nữa
chẳng thể có một chiều đông
ta lại nhóm giữa lòng người ngọn lửa
ba
Họ đã nói bao điều không hề nghĩ
ta đã nghĩ bao điều mà không nói
kiêu ngạo chăng
bất nhẫn chăng
nhưng mà ta biết nói cùng ai
Họ cứ ra đi, ra đi, ra đi
và ta không níu giữ
nghĩ cho cùng
nào ta có gì để đem cho họ
nghĩ cho cùng
trên đường kia, họ bước dễ dàng hơn .
bốn
Có lẽ em chẳng biết rằng ta sắp ra đi
em còn mải mê với niềm vui
còn mải mê với nỗi buồn
cầu ước cho em được bình yên
Cấu ước cho em hiện ra giữa cuộc đời
như đã hiện ra trên mặt vải
trắng trong, lo âu, chờ đợi
Cầu ước một lần nào
giữa hạnh phúc, lòng em chợt nhớ
một chiều đông
Có lẽ đây là giọt cuối cùng chăng
rượu mới ngọt làm sao
đắng làm sao
chua chát làm sao
Đời ta cũng đã cạn rồi
Có lẽ đây là giọt cuối cùng chăng
12. 1989.
10. hànội, tháng 5 . 1987
một
Sau một mùa đông không hề buốt giá
hoa loa kèn nhiều và rẻ
đến nỗi tôi không còn muốn cắm hoa như lệ thường
hai
Giá gạo cao chóng mặt
người ta đánh sồ đề và chơi xổ số
đường phố la liệt hàng ăn
la liệt hàng mỹ phẩm
các anh chàng mới phất, phóng cúp đỏ ào ào qua phố
tại hàng buồm
một họa sĩ lão thành chết vì bệnh đau tim
tay còn giữ bản thăm luận' thẩm mỹ môi trường hànội'
ba
báo' văn hoá thể thao' đưa tin
chiều 17 tháng 5 tám bẩy ( 1987)
tại thành phố Turino
Michel Platini giã từ sân cỏ
Ra đi từ đỉnh cao danh vọng
người ấy chỉ có thề là Platini
hiện thân của cái Đẹp
hiện thân của Tài năng
cầu thủ không coi việc làm bàn là mục đích
bốn
Mẹ ơi.
nhiều khi con muốn được về nhà
muốn nhỏ dại. bình yên bên mẹ.
Nhưng con đã đi rất xa rồi
và thường khi con vẫn một mình
chịu đựng đắng cay
chịu đựng bao dày vò, hiềm khích
và thường khi con vẫn một mình
đi qua mong ước .
năm
Anh không phải bạn tôi
chỉ thảng hoặc trong đời tôi nghĩ đến anh
vậy mà chiều nay lòng tôi trĩu nặng
nghe anh qua đời
sao ta cứ phải mất đi những con người tốt nhất .
Lặng lẽ
thơ ngây
yêu thích cái đẹp
anh sống thật nhọc nhằn
giữa giả trá, ồn ào, ác hiểm
và tôi biết,
cũng thật là cay đắng
khi ta bị bủa vây
bởi những người được coi là bạn
Tội xin được viết những dòng này
lên tấm bảng nhỏ của vòng hoa
Vĩnh biệt
sáu
Một người làm thơ trẻ
da tái xanh vì thiếu ăn
đang viết những câu thơ đầy dự cảm
thi đàn hôm nay
chật ních những kẻ bất tài, những kẻ lỗi thời
họ giống như những người đàn bà không biết mình đã qua thì xuân sắc
cứ tỏ vẻ, nói cười, giở mọi trò ngạo ngược
Họ hợm hĩnh nhìn anh
Anh quay đi
giấu kín đói khát
giấu kín đau đớn
giấu kín những câu thơ
như người ta nén chặt chất nổ kinh hoàng trong vỏ bọc.
bẩy
Phượng bừng sáng trân đường
mùa thi lại bắt đầu
lại bắt đầu lo âu
bắt đầu niềm vui
bắt đầu thời khắc của số phận
cứ như thế
thành đạt
vấp ngã
khóc, cười một mình
Rồi lại có thể bắt đầu khi ngẩng nhìn lên
gặp màu hoa phượng
Hànội 5. 1987.
thơ ý nhi
( nxb trẻ, tp, hcm . 1991)
Lời dẫn:
- cuốn thơ mỏng khoảng 60 trang, khổ 13 x 19 cm- bìa tới 2 người vẽ: đỗ duy ngọc, bìa 4 - , bía 1 : nguyên hạo.
- nguyên hạo, đỗ duy ngọc .. vẽ mũi đàn ông ta , như trịnh cung vẽ người nữ việt, mũi đầm aquilain - có lẽ các tay vẽ việt ghét mũi tẹt, cả trên khuôn mặt đàn ông việt xấu, hay cả tới đàn bà việt đẹp ?
- riêng tôi , rất thích tập thơ, tâm tư một người nữ mới xa hànội vào saigon - có lần nào ý nhi , nghe ca khúc văn phụng ( khi mới giải phóng ) có lời cho pin ngày xưa ? .
- vì Chopin viết chữ thường, mà các ca sĩ đất bắc khi ấy , thì lại chẳng hề biết
' thằng cha Chopin , nhạc sĩ bất tử, báu vật thế gian muôn đời ' ( bởi, viết chữ thường ) nên có thể , chỉ coi như một cục pin ngày xưa , chẳng hạn - cứ khơi khơi hát ' cho pin ngày xưa ...' .
- người biết , cảm thấy xót xa , nặng đầy nét buồn câm !
- tiện , xin lỗi ý nhi, tôi tự ý đổi cách phiên âm tên tác giả, như AD XANH EXDUPERY, BUÊNỐT AYRET, vv... - vì - chẳng mấy đọc giả biết tác giả : thằng cha-căng chú-kiết là ai ?" - thôi, thì cứ viết theo tên cha mẹ đặt và được chính kẻ mang tên thuộc tên nhất, rồi tới bạn hữu, đọc giả- và nếu được là tác giả, thì đọc giả tất biết tên anh ta trên tác phẩm.
-Ý Nhi mới rời hànội vào saigon - ý tưởng thơ khi ấy mới tinh khôi , như phút đầu tiên một ngày mới - tôi , một đọc giả rất ưa thích tập thơ mỏng tang này , phản ánh rất trung thực gương mặt ý nhi lời gọn, tứ hay - một ' phương nam hành lập nghiệp. - thập niên 80.
ĐƯỜNG BÁ BỔN
Saigon, 29 -11- 2012.
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ