Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014

nhớ nơi kỳ ngộ : hà trung yên [nguyễn ngọc châu] / lãng nhân- phùng tất đắc - 25

nhớ nơi kỳ ngộ -  25 - lãng nhân:
hà trung yên / ziên hồng xb, usa 1997

    
                                          hà trung yên 
                                              bài viết: lãng nhân


    Một hôm,  nữ sĩ Thanh Thanh chuyển lại cho tôi bài thơ  :

                                              GỬI LÃNG NHÂN

                                   Bác chẳng già đâu mở lượng xuân 
                                   Hồn thiêng sông núi vẫn giao thần 
                                  Trước đèn đọc sách cười giai thoại
                                  Chơi chữ theo người hỏi Lãng Nhân 
                                   Những bước tang thương đầy tự tại
                                   Một nguồn văn học bút thanh tân 
                                   Gặp Phùng quân tất lòng tương Đắc 
                                   Tinh túy ngàn năm lại hội văn .
                                           HÀ TRUNG YÊN

     Bút hiệu này tôi chưa từng quen, nhưng lời thơ nhắc tới một vài tác phẩm, nên, tôi đáp lại thịnh tình :

                                               TẠ LÒNG DỄ XỨNG

                            Ngỡ tới đông rồi, hóa lại xuân 
                            Nhạn đi xuân tối động tâm thần 
                            Vẫn mang tiếng khóc từ phiên thuộc 
                            Thà góp câu cười giữa thế nhân
                            Sông hồ lạc lõng sắp mưa thu 
                            Tìm bóng quê xưa vẫn tuyệt mù
                            Lạ nước lạ non say cũng ngại 
                            Nhớ người nhớ cảnh mộng như ru 
                            Nùng sơn ngọn úa sao đành nhỉ  
                            Nhị thủy lòng son hãy mặc dù
                            Giữ lấy sở tồn thay sử dụng
                            Năm canh thao thức ánh đèn lu...

                                                          II

                                 Không phượng, nên nào biết hạ qua  
                           Sớm dầy sương đục chắn đường xa 
                           Đây ngàn lá cuộn thân chầm chậm 
                           Sao biển lòng dâng nhớ thiết tha ?
                           Một mảnh sao hồn vương vấn bạn 
                           Hai mùa thơ cúc ngậm ngùi ta  
                           Thu ơi, thiên lý bên thềm cũ  
                           Còn ánh hương xưa nếp chái nhà ?

     họa

                               Thu tới rồi thu lại cũng qua 
                          Thu nào  tơ chẳng mối gần xa  
                          Gần lo cốt nhục tròn êm ấm 
                          Xa vướng oan cừu cố thứ tha   
                          Cất nước ngậm ngùi bào nỗi bạn 
                          Ôm lòng nghiền ngẫm một mình ta  
                          Hơi thơ hiu hắt càng man mác
                          Đất khách nào ai chẳng nhớ nhà ...

                                                     III

                          Không xuân hồn, cũng chẳng hề xanh 
                          Đời cứ thu đông mộng khó thành
                          Tim mắt ai bao ngày lận đận 
                          Che hồn thơ, chiếc áo phong phanh
                          Hoen vần tư tưởng trang trường dạ 
                          Mỏi bước lưu ly độ viễn hành  
                          Chưa thực vừng dương dồn nét lạnh 
                          Hóa màu trăng bạc ý long lanh ...

     họa:


                         Xuân hạ phai hồng úa cỏ xanh 
                         Thu sang mấy toả khói xây thành
                         Một niềm u uẩn không phân cạn 
                         Đôi bánh thời gian khó hãm phanh 
                         Khắc khoải non xa sui cảm cựu 
                         Bâng khuâng nước lạ lẻ du hành
                         Pha lê hào nháng như mời đón 
                         Ánh rọi mê đồ, nước muốn lanh ...

                                      
                                         IV

                         Một mùa thu cộng một mùa phai 
                         Vẫn một mênh mông tiếng thở dài 
                         Không lẽ giếng vàng xa vạn dặm 
                         Nghĩ gì tơ trắng rụng đôi vai
                         Lơi vòng tay đón bầy chim nhạn
                         Quên khép đêm ưa ngọn lửa chài 
                         Đâu lối bàng? Đâu hàng liễu ngả
                         Bắc về ta hí hận nguôi ngoai ...


    họa :


                         Quê nhà đá nát lại vàng phai 
                         Lơ láo năm châu bước ngắn dài 
                         Tám chục vội gì sang bến Giác
                         Một đoàn may đã nhẹ bờ vai 
                         Kỷ cương nhớ Tổ nên bền giữ 
                         Nga Mỹ quên Tông những muốn chài 
                         Phật ý, ông già ưa nói lái 
                         Đồ mà phi nghĩa để ' săn ngoai ' !...


    Mãi đến khi nhận được bài  ' Cảnh Tết' , tôi mới biết Hà trung Yên  là một trong nhiều bút hiệu của bạn Nguyễn ngọc Châu - nhà văn bị kẹt  lại ròng rã 10 năm -  năm 1995 mới sang tới Mỹ.

   
                                                   CẢNH TẾT

                              Chẳng có hoàng mai chẳng bích đào
                         Cũng không bẩy én lượn xôn xao ...
                         Miệt mài suốt buổi thân rời mỏi
                         Lơ đãng nâng ly rượu nhạt phào
                         Đã cạn ngày xuân nhìn tuyết đổ 
                         Đành qua đây điện gửi câu chào
                         Xua bao nguyên đán cười trong nắng 
                         Giờ nhớ thương rồi lại ước ao ...

     họa :

                        Cành bích  bao năm vắng ánh đào
                             Gió đông đâu ? Chẳng thấy lao xao
                        Nắng lì mới nhớ miền xa lắc 
                        Cất bút khôn ngăn tiếng thở phào 
                        Trong quạnh hiu sương rơi tuyết tả 
                        Hằng bâng khuâng cỏ đón hoa chào
                        Thủy tiên đành chịu thơm nào khác  
                        Cả đến thiều quang cũng ' nốc ao' ...

       lãng nhân 

                                             ( kỳ sau : Nguyễn văn Chưc,  Trần văn Tích )

-----

            ( Sđd :  trang  196- 199  -tựa bài ghi :  Nguyễn ngọc Châu )

   lời dẫn.

     Hà Trung Yên có rất nhiều bút danh. Lần đầu, sau 1975, tôi gặp tác giả ở nhà nữ sĩ Thư Linh.  Thêm một lần, được bạn  mời dự tiệc ăn khoản đãi ở  bờ sông Thanh Đa, quận Bình thạnh . Hà trung Yên làm thơ nhanh, họa thơ hỏa tốc, tính tình vui vẻ, thân người hơi lùn, mắt long lanh, nói về đàn bà rất thích thú,  mắt nhay nháy sau mỗi câu chuyện.

 '... Nguyễn ngọc Châu sinh 1934 tại Phúc yên (Bắc bộ).  Cựu sĩ quan trong Quân lực VNCH, bị động viên vào trương Sĩ quan Trừ bị  Thủ đức, khóa 5.  Học tập cải tạo nhiều năm,  sang Mỹ theo diện H.O. năm 1995.  Các bút danh khác :  Ngọc-Dạ-Lý-Hương, Thanh Thịnh, Lê nhật Thăng...'
       ( theo  ' Lưu dân thi thoại / Diên Nghị + Song Nhị -  USA 2003). 

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ