nhà văn hậu chiến 1950- 1956 - thế phong - 33
nhà văn hậu chiến 1950- 1956 - 33 - thế phong
đại nam văn hiến xuất bản - Saigon 1959
Tiết 3
phan lạc tuyên
Tiểu sử.
Sinh năm 1928 * tại Hữu bằng, Sơn tây. Bị động viên học lớp Sĩ quan trừ bị khóa 1/ 1951. Viết cho các báo Phụng sự, Quân đội, văn nghệ tự do, nguyệt san Đại học Quân sự ... Đã xuất bản : Mùa hoa mới ( thơ, Saigon 1956) ...
----
* cuối đời quy y, qua đời tại chùa Diệu Pháp ngày 10-11-2011.
( phường 13 / quận Bình thạnh / tp. HCM.
(TP)
Phân tích tác phẩm.
Mùa hoa mới, tập thơ có lởi giới thiệu của Kiêm Đạt, và nhiều tác phẩm khác : Phê bình văn nghệ Cộng sàn ( viết chung với Võ phương Tùng, tức Võ long Tê), Lê Lam Sơn , tức Tô kiều Ngân), Tìm hiểu thơ tự do ( tập 1, 1956) viết chung với Mạc ly Châu, Kiêm Đạt, Hồ Nam.) v.v...
Thơ ông hòa nhập với đời sống trài nghiệm trong quân ngũ, hơi thở cuộc sống thôn dã qua nhiều nơi hành quân. Nhà thơ quân đội, cuộc sống quân ngũ dàn trải trong thơ, đôi khi thêm vài nét chấm phá hình ảnh thiên nhiên của núi rừng Việt bắc .( Người em rừng núi ) Hoặc, hình ảnh bà mẹ già đợi con trai chưa về với xóm nhỏ, làng quê - Phan lạc Tuyên đưa vào thơ rất linh hoạt, bồi hồi cảm xúc ,qua. bài thơ Tình quê hương - của anh lính Cộng hòa tiếp thu Ba tơ .
----
* nhạc sĩ Đan Thọ phổ nhạc, ca khúc cùng tên bài thơ, được giới yêu nhạc hâm mộ, tán thưởng.:
. ... Các anh về chín kịp lúa đang lên
Rẫy ngô khoai trở lại búp xanh non
Thêm mái rạ làng nghe vui xÂy dựng
Các anh về Ba tơ đang bừng sống ..
(ÁO TÍM MÙA SIM / THƠ PHAN LẠC TUYÊN)
Thơ hoa mộng, êm đẹp, chan chứa tình quê hương - gia đình có người văng mặt, người mẹ tiếp nhận người mới, lại nhớ đến người mẹ ( bầm) trong câu thơ của Tố Hữu : ' Mưa bao nhiêu hạt thương bầm bấy nhiêu '.
Ở hơi thơ tương tự ấy, Phan lạc Tuyên có :
Em hẹn em sẽ kể
Tình quê hương đơn sơ
Mẹ già như chiều nắng
Nhớ con trai chưa về
Ruộng nghèo không đủ thóc
Vườn nghèo nong tầm thưa
Ngõ buồn mầu hoang loạn
Quê nghèo thêm xác sơ
THƠ PHAN LẠC TUYÊN
Biểu hiện được tình quê hương thắm tiết hòa hợp với tình yêu quê hương miền đất đỏ, núi đồi ban chiều quê xa miền Trung. Hình ảnh mẹ già, anh chiến sĩ tiếp thu, nghe lời cô gái tóc đen kể chuyện quê hương. Tập thơ đầu tay của Phan lạc Tuyên có một số ít bài thơ hay, giàu nhịp điệu, tiết tấu lạ. Cũng có bài thiếu nhạc điệu, kém rung cảm, lời thơ vụng về.
Về biên khảo Khái luận văn nghệ quân đội, Tìm hiểu thơ tự do; viết sách như lối đặt hàng, nội dung nghèo nàn, công thức,, chưa biến hóa được sự hiểu biết- quả là chắp vá, rẻ tiền !
Kết luận.
Trong số những nhà thơ tự do, tiêu biểu loại thơ tồi - thì, Phan lạc Tuyên có địa vị và hướng mới có khám phá. Cai tôi trong thơ, đặc biệt, phản ánh rõ nét. Còn về biên khảo chưa có chỗ đứng. Sự phô trương đọc nhiều chỉ đưa đến bội thực, chưa chế biến được sự thu nhập từ sách vở + trải nghiệm đời sống. Làm thơ hay, hẳn chưa là nhà biên khảo tài năng - vậy thì, hôm nay- ông chưa thể là Benjamin Goriély- vừa làm thơ hay, vừa là soạn giả giá trị Sciences des lettres sovietique.
Nhắc đến Huy Cận, Xuân Diệu chỉ có thơ, thì, hiện tại tương tự , Phan lạc Tuyên.
Trích thơ
1. NGƯỜI EM CỦA RỪNG NÚI
Cao nguyên xanh ngắt đợi chờ
Ai về nẻo cũ hẹn hò núi sông
Đồng nai suối nước biển Đông
Nhớ lời ai hát đêm trăng núi rừng
Núi rừng ơi ! Sao mà quên được
Đường lên Chu-Dié-Ya cao vời
Những buổi chiều vàng vọt bên đèo
Đường chiến binh dài mải nắng vàng theo
'Boun' M' Rong' thương nhớ mãi khói chiều
Mẹ già nhỏ lệ sương rơi
Nhớ tương tóc trắng mây trời
Ai về làng cũ Gia ray
Rừng xa mấy độ đường dài
Nhớ em gặt lúa
Má đỏ mộng đời
Sương khuya nương sắn đồi khoai
Đêm đêm trăng lạnh rét đôi vai tròn
Từ buổi quê em Việt bắc
Xa rồi cách trở ngàn mây
Em đã về đây
Phá rừng gieo nụ
Cuộc đời làm nương
Áo xanh vẫn đẹp huy hoàng
Tóc mây vẫn mượt dịu hiền như xưa
Giâu sông Bờ, rừng Sơn la
Còn vương ánh mắt điệu xòe đêm thu
Môi em đã ngợp trăng thề
Mùa sim tím mãi nẻo về nhớ thương ..
. (TRÍCH BÁO XUÂN 1957 LẠC VIỆT)
2. TÌNH QUÊ HƯƠNG
Anh về qua xóm nhỏ
Em chở sưởi bóng dừa
Ánh chiều lên mái tóc
Tình quê hương đơn sơ
Quê em nghèo cát trắng
Tóc em lúa vừa xanh
Anh là người lính chiến
Áo bạc màu đấu tranh
Em mời anh dừng lại
Đêm trắng ướt lá dừa
Bên nồi khoai mới luộc
Ngát thơm vườn dâu thưa
Em hẹn em sẽ kể
Tình quê hương đơn sơ
Mẹ già như chiều nắng
Nhớ con trai chưa về
Ruộng nghèo không đủ thóc
Vườn nghèo nong tầm thưa
Ngõ buồn màu hoang loạn
Quê nghèo thêm xác sơ
Anh chiến binh tiền tuyến
Về giải phóng quê em
Bao nhịp cấu đất nước
Nối về quê miền Trung
Anh sẽ là đàn em nhỏ
Là con của mẹ giữa quê hương
Quê nghèo mãi sẽ tươi mầm sống
Đàn trẻ thơ gieo lúa vàng
(...)
Người em nhò mắt thơ bừng tin tưởng
Vui nhìn đoàn trai trẻ tới miền Trung.
(TRÍCH TRONG TẬP THƠ MÙA HOA MỚI )
phan lạc tuyên
( kỳ sau : Đỗ Tấn)
...
1 Nhận xét:
thơ của bác rất hay ạ
lioa
on ap
sua lioa
sua on ap
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ