Thứ Bảy, 28 tháng 1, 2012

CHO MỘT NGƯỜI NẰM XUỐNG / TRỊNH CÔNG SƠN, 1968.

                                               CHO MỘT NGƯỜI NẰM XUỐNG
                                              ---------------------------------------
                                                          Trịnh Công Sơn, 1968.

Anh nằm xuống sau một lần đã đến đây
Đã vui chơi trong cuộc đời nầy
Đã bay ao trong vòm trời đầy
Rồi nằm xuống không bạn bè không có ai
Không có ai từng ngày
Không có ai đời đời
 Ru anh ngủ vùi mùa mưa tới
Trong nghĩa trang này có loài chim thôi

Anh nằm xuống cho hận thù vào  lãng quên
Tiễn đưa nhau trong một ngày buồn
Đất ôm anh đưa về cội nguồn
Rồi từ đó trong trời rộng đã vắng anh
Như cánh chim bỏ rừng
Như trái tim bỏ tình
Nơi đây một lần nhìn anh đến
Những xót xa đành nói cũng hư không

Bạn bè còn đó anh biết  không anh
Người tình còn đó anh nhớ không anh
Vườn cỏ còn xanh
Mặt trời còn lên

Khi bóng anh như cánh chim chìm xuống

Vùng  trời nào đó anh bay qua
Chỉ còn lại đây những ánh sáng bao la
Người tình rồi quên
Bạn bè rồi xa
Ôi năm tháng những dấu chân người cũng bụi mờ

Anh nằm xuống như một lần vào viễn du
Đứa con xưa đã tìm về nhà
Đất hoang vu khép lại hẹn hò
Người thành phố trong một ngày đã nhắc tên
Những sớm mai lửa đạn
Những máu xương chập chùng
Xin cho một người vừa nằm xuống
thấy bóng thiên đường cuối trời thênh thang .
[]
TCS.


Chú thích:
 (....)        Viết khoảng giữa / cuối 1968, nhân cái chết của Lưu Kim Cương, một người bạn hào hoa và hào hiệp : " Câu lạc bộ ( Bốn phương trời)  nằm trong khuôn viên của Không  đoàn 33, do Lưu Kim Cương làm tư lệnh trước đây đến khi tử trận qua chiến dịch Mậu Thân đợt hai vào giữa năm 1968 (.... ) Lúc tử trận Cương mang cấp bậc đại tá, khi chôn ở Mạc Đĩnh Chi vinh thăng chuẩn tướng (...) Buổi  đưa tiễn đến nơi an nghỉ cuối cùng, rất đông nghệ sĩ từng giao du yêu mến chàng.   Bài nhạc ' Anh nằm xuống' ( sic)  của Trịnh Công Sơn là một ví dụ.   nhưng bữa nay không thấy mặt Sơn, buổi sinh thời Sơn giao du với  Cương, được Cương yêu mến, nên Cương đề nghị với Tướng Tư lệnh KQ Trần Văn Minh đưa Sơn vào lính không quân để cho qua cơn binh đao nội chiến.   Tư lệnh KQ trả lời Cương, hình như điệu nhạc phản chiến của Sơn không hợp với quân chủng này, nếu nhận làm nhạc công như nhiều nhạc sĩ khác như Duy Quang, Nguyễn  Trung Cang, Trí ' khùng'... chưa chắc Sơn đã làm công việc này hoàn hảo, nên tướng chối từ ..." (....)

 Thế Phong, 1966: Hồi ký ngoài văn chương, nxb Đồng Văn, Văn Nghệ phát hành, California, USA tr. 112-113  (  http:// www. tcs-home.org/dongs/titles/ChoMotNguoi   )
    ( trích lại theo Google /  search....)

Related  content.

        Thi sĩ Thái  Thăng Long trao tôi đôi bài thơ, dưới bài có chữ ký tác giả - trong đó' Nhớ Trịnh Công Sơn'.    Xem   ra bài thơ rất xúc động, tôi xin phép tác giả đưa vào  mục  Related Content- sau khi đọc  bài
' Anh nằm xuống' lời một ca khúc cảm động của TCS làm tặng  tướng KQ Lưu Kim Cương ( 1932 -1968) .
 Thái  Thăng Long, tên thật Thái Gia Trí, sinh 1950 tại phố Đội  Cấn, Hà Nội. tác giả: Ám ảnh ( thơ), Chiều phủ  Tây Hồ ( thơ)  ,'Thời gian huyền thoại' ( thơ,)' Đồng hành thế kỷ ( thơ).   Chàng trưởng chi nhánh nxb Thanh  Niên tại tp HCM - rất' thoáng' đã cấp phép 'Hà Nội 40 năm xa' tập bút ký   104 trang, đã trải qua trên bàn mổ xẻ 5 nxb ( trong đó biên tập viên  nxb Thanh niên ở Hà Nội lần trước -   CTL từ chối  ). 
Thếphong.

                                                    NHỚ TRỊNH CÔNG SƠN
                                                 ----------------------------------------
                                                 một bài thơ: THÁI THĂNG LONG

Đi qua ráng chiều
Nhớ anh
Mang gia tài của mẹ
Mẹ Việtnam, chan nước mắt kiếp nghèo...

Mẹ Việtnam
Hai bàn tay trắng
Hai bàn tay bấu cõi phiêu diêu ...

Đi qua ráng chiều
Trăm năm anh
Bao bài hát vận phận đời ma mị.

Những phận đời có thực như mơ?
Những phận đời
Dại khờ
Những phận đời
Uất nghẹn

Đi qua ráng chiều
Lời ca anh rớm máu
Tôi nhặt tìm từ trong vô thức
Một cõi đời hy vọng mênh  mông

Tôi chắt những âm thanh
Có hồn và lửa
Từ trái tim anh mê dại ưu phiền

Đi qua ráng chiều
Trăm năm anh
Mãi còn để nhớ
Ôi! nỗi đau thành bao ngọn lửa
Thắp lên
Thắp lên
Cho ấm mọi tâm hồn...
 []
Sài Gòn 12 / 2010
TTL.

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ