Thơ | |
Đọc tin buổi sángTrương Văn Dân | |
Leggere le notizie del mattino (Tradotta da Elena Pucillo Truong)
Alla mattina sorseggiando il caffè La tazza è esplosa come fosse colpita da un proiettile. Il pezzo di cialda in mano si sbriciola Come una casa che crolla sotto una pioggia di bombe. Ospedale di maternità, teatro di Mariupol, Rifugio di persone innocenti Corpi intrappolati sotto le macerie, Come cristalli di zucchero non ancora disciolti.
Schermo televisivo improvvisamente oscurato, Gocce di liquido nero schizzano sullo schermo. Il vomito fa rabbrividire, le spalle tremano Cuore cade nell'aritmia, spaventato.
Le donne abbelliscono la vita? Infanzia futuro del mondo? Bambini nati prematuri Sulle fosse comuni Scintillante fuoco spettrale.
Bambino orfano disperso Affamato, assetato nella città assediata. Ogni giorno cadono centinaia di bombe Terra e cielo tremavano. L'intera città è un mucchio di cenere Distrutto da cuori selvaggi. Ma come poter piegare Un popolo che rifiuta di inchinarsi, Di arrendersi?
Oh caro bambino! Hai corso centinaia di chilometri Qui l’infanzia è perduta Scuole e ospedali sono crollati, Il vecchio maestro con le stampelle Li guarda sconcertato.
Questa è il futuro dell'umanità? La coscienza frantumata sotto l'esplosione.
Il politico agita la mano con entusiasmo Trattative di pace sulle tombe. I falchi aggressivi volano Sopra il silenzio dei cimiteri.
Sono passati venti giorni. Il mondo intero è sconvolto. Tutto il Mediterraneo Grande cimitero delle 2 guerre mondiali. Tremante,vivendo nella paura. E domani, sarà lo stesso..
Milano 18 marzo 2022
Bệnh viện ở Mariupol sau cuộc không kích
Hố chôn tập thể ở Mariupol, Ukraine
Đọc tin buổi sáng
Buổi sáng nhâm nhi chút cà phê Chiếc tách vỡ tung như trúng đạn. Miếng bánh quế trên tay vụn bể Như căn nhà đổ sập dưới mưa bom. Bệnh viện sản, nhà hát Mariupol Nơi trú ẩn của dân lành vô tội Bao xác người mắc kẹt dưới hoang tàn, Như tinh thể đường chưa kịp khuấy tan.
Màn hình T.V. đột ngột tối sầm, Những giọt nước đen bắn lên vương vải. Cơn mửa rùng mình, hai vai run rẩy Trái tim như loạn nhịp, rụng rời.
Phụ nữ làm đẹp cho đời? Trẻ em tương lai thế giới? Những đứa bé sinh non Trên những mồ chôn tập thể Lập loè ánh lửa ma trơi?
Em bé mồ côi lạc lõng Đói, khát trong thành phố bị vây. Hàng trăm quả bom trút xuống mỗi ngày Đất và trời rung chuyển. Cả thành phố là đống tro tàn Bị hủy diệt bởi trái tim man rợ. Nhưng làm sao khuất phục Một dân tộc không chịu cúi đầu. chùn bước.
Bé thơ ơi! Em đã chạy xa hằng trăm cây số Nơi đây tuổi thơ đã không còn Trường học, nhà thương sụp đổ, Thầy giáo già chống nạng hoang mang.
Tương lai nhân loại là đây? Lương tâm vỡ theo tiếng nổ.
Chính khách vung tay hăm hở Hoà đàm trên những nấm mồ. Diều hâu hung hăng bay lượn Im lìm lặng lẽ nghĩa trang.
Hai mươi ngày trôi qua. Cả thế giới bang hoàng Khắp vùng Địa Trung Hải nghĩa địa lớn của 2 cuộc chiến tranh. Đang run rẩy sống trong sợ hãi. Và cứ thế, ngày mai... Milano 18-3-2022
Trương Văn Dân =============
| |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét