Chủ Nhật, 16 tháng 9, 2018

lời mở đầu tái ngộ blog Virgil Gheorghiu/ Thephong

lời mở đầu tái  ngộ blog Virgil Gheorghiu/ Thephong
Sept. 16, 2018.


                lời mở đầu tái ngộ blog Virgil Gheorghiu/ Thephong
                                                            THẾ PHONG


- Vậy là đã hơn 2 tháng , kể từ 10 tháng 7/ 1018 (88 ngày); tôi có lời thông báo tạm ngưng viết blog. Suốt 88 ngày ấy; tôi  cảm thấy lòng trống rỗng , như cách đây dăm chục năm; khi "người ấy của tôi đi lấy chồng" -- lời báo tin của nhà văn Thế Nguyên đến thăm, an ủi; rồi rủ tôi  đi xem phim 'Mưa rừng' ở rạp Văn Hoa, đường Trần Quang Khải,  Dakao.

Tôi bỗng như  bị trầm cảm, nóng giận vô cớ bất thường- như đánh rơi điện thoại di động chẳng hạn; tôi nổi giận, la lối lớn tiếng, tự sỉ vả mình -- hoặc những chú gà sống "tre" rất đẹp mã vây quanh, buổi sớm mai đòi ăn ; tôi giẫm phải cái đuôi dài của chàng; thế là tôi nổi cáu; lại tự sỉ vả mình.

- có một buổi tối, tôi lên giường ngủ rất sớm; bỗng cơn đau bụng bùng phát; tôi nổi giận, la lối tự sỉ vả mình.

-tôi lớn tiếng gọi vợ ở dưới nhà; vợ chưa nghe thấy; tôi cũng lớn tiếng tự sỉ vả mình :
" Chúa ơi, sao Ngài không cắt linh hồn con đi cho rồi; con đã chán sống  !".

vợ tôi nhấc điện thọai bàn, gọi trưởng nữ sang gấp đưa tôi đi cấp cứu.

 Cơn bão rớt cả tháng này chưa dứt, hết cơn bão nhỏ tới cơn bão lớn ập vào thành phố; nhưng tôi vẫn  ôm bụng ngồi sau xe Honda phân khối lớn  con gái tôi đưa đến Bệnh viện Gia Định.

 Trưởng nữ cầm thẻ công dân của tôi tới bàn ghi vào sổ bệnh nhân-- nữ nhân viên bấm máy; hiện tên bệnh nhân cũ từng nhập viện ngày 11/ 03/ 2018, tai nạn giao thông.

Trưởng nữ nói với tôi: " .. Bố ơi, hay là con đưa bố đi khám nơi bác sĩ tâm thần nhé; vì" cái bệnh không là bệnh này "rất khó chữa đấy. Theo con, bố  năng cầu nguyện Chúa ở cùng mỗi lúc, mỗi nơi, mỗi ý nghĩ, hành động phải đi trong luật pháp của  Ngài. Bố đã tin Chúa  vào ngày 30 tháng 4 năm 1979, ở Hội thánh Báp-Tít Ân điển; chỉ thiếu 1 năm nữa là đã 50 năm; mà  bố vẫn ở trong tình trạng
' trẻ thơ bú sữa hợp chất lỏng mà chưa thể ăn được chất cứng rắn'. Mỗi khi cơn nóng giận bùng phát; bố đừng tự sỉ vả mình; phải yên lặng cầu nguyện  để Chúa  làm việc. Sau đó, bố mặc quần áo đẹp; rồi phơi phới trên đường tới quán cà phê quen thuộc nghe nhạc nhâm nhi, quên tất cả và vui vẻ đợi ngày ngắt hơi thở, về với Chúa nơi thiên đàng."

- cho tới một ngày, 6 giờ 30 sáng tôi nghe chuông điện thoại reo. Thường ra, nhìn số điện thoại lạ; tôi không nhấc máy; trừ lần này, tôi lại bấm nút,
-"  tôi nghe đây."
 ở đầu dây bên kia,
--"có phải là nhà văn Thế Phong không?"
 -- " đúng chính là tôi"
-- tôi là Thân Trọng Minh sắp có cuộc triển lãm chung ỏ Viện Bảo tàng thành phố; tôi muốn mời anh tham dự?"
-- sẽ tới, chứ  sao không-- cuộc triển lãm ở  lâu đài cũ của tỷ phú Hui Bon Hoa, phải không?"
 -- thưa anh rất đúng, mời anh đến vào lúc 10 giờ sáng thứ 5, ngày 6 tháng 9."
-- vâng, tôi sẽ tới đúng hẹn." -- nói xong, tôi cúp máy.

Tôi nghe lời trưởng nữ khuyên, tôi cúi đầu cầu nguyện với Đức Thánh linh :
"...  anh Thân Trọng Minh có cuộc triển lãm ở "lâu đài cũ của tỷ phú Hui Bon Hoa", con có nên đến tham dự không; anh hứa tặng con một bức tranh, vẽ theo ý trong Kinh thánh. Xin Đức Thánh linh tha thứ , vì  đã không cầu nguyện trước khi con nhận lời tham dự-- và, ngày mai 6 tháng 9, con đi hay không là theo ý  Ngài, không là ý con. Amen!"


                                                                          ***

Từ quán cà phê bên lề đường bờ sông Thanh Đa, nơi xưa kia tôi vẫn cà- phê cà- pháo với  Hoàng Vũ Đông Sơn, nơi con ba ba nhỏ xinh xắn từ dưới bờ sông leo lên bờ; tôi đem về,  nuôi trên sân thượng mấy năm trời.

 có một lần, cô ba ba  nhỏ kia rớt từ trên sân thượng cao 125 mét; nó vẫn sống và chỉ bị thương nhẹ.  Nhị Khê MD  con trai tôi tôi săn sóc, cô ba ba lành bệnh -- nhưng rất tiếc, chỉ ít tháng sau , tôi cho cô ta ra nắng suốt ngày;  buổi tối cô ta nằm sóng soài , ngửa 4 chân lên trời. Tôi buồn mất một thời gian khá lâu vẫn chưa nguôi ngoai .

Nhìn đồng hồ, tôi vẫy cô chủ để trả tiền. Cô nhìn đồng hồ,
"sao hôm nay chú về sớm thế, mới 9 giờ sáng mà."
-- ... bữa nay tôi đi xem triển lãm hội họa ở Viện Bảo tàng thành phố."-- trả lời vậy; nhưng tôi rất tiếc là không được ngồi lâu như mọi lần để chuyện vãn với cô, cô chủ quán xinh đẹp, da trắng như bông bưở i-- đôi khi mặc váy "voan mỏng", hé lộ "cặp nương long" tuyệt vời đẹp, cũng muốt trắng tựa bông bưởi". ( "nương long " ám chỉ nhũ hoa người nữ -- chữ trong Kinh thánh, do Phan Khôi dịch).

Tôi ngỏ lời:
 " xin lỗi cô, năm nay  xuân xanh cô ở độ nào rồi?"
--"42, sinh năm 1977 ".
-- "cảm ơn cô chủ xinh đẹp + ly cà phê pha phin tuyệt vời!"


                                                                           ***

Vào phòng tranh, gặp  thi nhân họa sĩ Lê Ký Thương. Anh từng trình bày bìa sách vài tác phẩm của tôi, như ' Hà Nội 40 năm xa' + ' 4 nhà văn Saigon'. từ thập niên 90. Anh bị "stroke" đã 2 lần, nay đi đâu phải có người "take care".  Tôi hỏi anh, bữa nay có mặt họa sĩ Minh không?"
--" ... hắn ta ra ngoài hút thuốc lá rồi! "-- lời Lê Ký Thương. (*)

                               trái qua Thân Trọng Minh + Đỗ Hồng Ngọc+ nhà văn Hoàng Khởi Phong + thi nhân họa sĩ Lê Ký Thương.
                                              (ảnh: Internet -- chụp tại Phòng Mạch  bs Thân Trọng Minh, q. 1. tp. HCM. ( tháng 8/ 2018.)



                                                        Chim, tranh Thân Trọng Minh
                                 " Thân tặng nhà văn Thế Phong, với lòng quí mến" IX. 2018/ MINH


                                                      thủ bút+ chữ ký họa sĩ Thân Trọng Minh



                                                     trái qua: bác sĩ, văn nhân, thi sĩ Đỗ Hồng Ngọc [1940-   ] 
                    + bác sĩ, văn nhân, thi sĩ , hoạ sĩ Lữ Kiểu- Thân Trọng Minh[ 1943-  ] +thượng tọa  Thích Tuệ Sỹ .
                                                                         (courtesy photo of Phan Nguyên .)


-------------
(* -bác sĩ, tiến sĩ y khoa Thân Trọng Minh tốt nghiệp năm 1969, y sĩ đại uý Quân lực VNCH từng  bị tập trung cải tạo dài hạn khoảng 3 năm -- viết văn ký bút văn LỮ KIỀU, làm thơ từ 1958, viết kịch 1964 , vẽ 1983.  Tác phẩm đã in: Mưa qua thành phố ( tập truyện) , Kẻ phá cầu ( kịch), Trên đồi lô cốt, Chàng nho sinh dưới gốc cây tùng ... 

 bỗng nhiên, có một phu nhân trạc ngũ tuần chạy lại phía tôi, đột ngột ôm lấy tôi như cách xã giao thường làm của các chính khách gặp nhau tại hội nghị:

:" Anh, sao biến mất từ mười năm nay? Là sao? Và , em cũng  rất tiếc là  trang web của anh Từ Vũ ở Paris tự đóng cửa, anh biết lý do không?".
--  " anh ấy sợ  rồi mai đây cả "Saigon cũng  không còn nữa."
 -- " làm sao mất Sài Gòn cho được, em mới ra cuốn sách nhỏ nói về Sài Gòn đấy (*)."-- lời tiến sĩ khảo cổ, tác giả Nguyễn Thị Hậu.



                                                                Nguyễn thị Hậu [1958-     ]
                                                           (courtesy photo of  vanchuongviet.org )

                                                       - sinh ở Hà Nội -- quê  gốc: xã Mỹ Hiệp, Chợ Mới, tỉnh An Giang (Nam Bộ)
                                                      - 1954,  gia đình  tập kết ra Bắc .(Hiệp định Genève 1954, VN bị chia đôi đất nước )
                                                      - tiến sĩ khảo cổ học, cán bộ nghiên cứu Viện Nghiên cứu xã hội tp. HCM .
                                                      - giảng dạy tại Trường Đại học Khoa học  xã hội nhân văn tp. HCM
                                                      - đã hưu hạ, hiện sống và viết tại Sài Gòn.
                                                      
              
        Sài Gòn bao giờ cũng thế/ Nguyễn Thị Hậu
(ảnh: Nguyễn Thị Hậu)




THẾ PHONG
(Sài gòn chủ nhật 16/9/ 2018)

-----------
*  Sài Gòn bao giờ cũng thế / Nguyễn Thị Hậu   -  nxb Hội Nhà văn , 2017.
* - bài tu chỉnh (Sept. 18, 2018.)

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ