Văn Phụng

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Văn Phụng
Van Phung 2.jpg
Thông tin nghệ sĩ
Tên khai sinhNguyễn Văn Phụng
Sinh1930
Hà Nội
Mất1999
Indonesia
Thể loạiTình khúc 1954-1975
Nghề nghiệpNhạc sĩ
Ca khúc tiêu biểuBức họa đồng quêTôi đi giữa hoàng hônÔ mê lyXuân họp mặtMưaTrăng sơn cướcYêu
Ca sĩ trình bày thành côngChâu Hà
Văn Phụng (1930 - 1999) là một nhạc sĩ nổi tiếng của dòng nhạc tình miền Nam trước 1975. Một số nhạc phẩm của ông được xếp vào thể loại tiền chiến. Văn Phụng còn được xem như một trong những nhạc sĩ hòa âm hay nhất của Miền Nam trước 1975.

Thời thiếu niên[sửa | sửa mã nguồn]

Nhạc sĩ Văn Phụng tên thật là Nguyễn Văn Phụng, sinh năm 1930 tại Hà Nội trong một gia đình bốn anh em mà ông là thứ hai. Học đàn dương cầm từ nhỏ, được sự chỉ dạy của hai giáo sư dương cầm là bà Perrier và bà Vượng, năm 1945 Văn Phụng đã đoạt giải nhất độc tấu dương cầm trong một cuộc tuyển lựa tại Nhà hát lớn Hà Nội với nhạc phẩm "La Prière d’Une Vierge".
Thời đi học Văn Phụng là một học sinh xuất sắc, ông học tiểu học tại trường Louis Pasteur, trung học ở trường Albert Sarraut. Năm 16 tuổi, sau khi tốt nghiệp Tú tài, Văn Phụng theo học ngành Y vì ý muốn của cha ông. Nhưng chỉ được một năm Văn Phụng bỏ học để theo âm nhạc.

Bước chân vào âm nhạc[sửa | sửa mã nguồn]

Năm 1946, trong một lần chạy loạn về Nam Định, Văn Phụng trú tại nhà thờ Tứ Trùng ở Chợ Cồn và ông gặp linh mục Mai Xuân Đình. Vị linh mục đã chỉ dạy cho ông về âm nhạc và giáo lý.
Năm 1948, Văn Phụng quay về Hà Nội. Theo lệnh tổng động viên, ông gia nhập Ban Quân nhạc Đệ tam tiểu đoàn danh dự. Chính ở đây, Văn Phụng đã quen với những người mà về sau cũng trở thành những nhạc sĩ nổi tiếng của miền Nam như Nhật BằngĐan ThọNguyễn HiềnVăn KhôiVũ Thành... Thời gian đó, ông được nhạc trưởng người Pháp gốc Đức tên Schmetzer chỉ dẫn cho về hòa âm.

Thời kỳ sáng tác[sửa | sửa mã nguồn]

Năm 1948 cũng là năm Văn Phụng sáng tác ca khúc đầu tay "Ô mê ly" trong một lần vui đùa ca hát cùng bạn bè trong ban Quân Nhạc. Ông thường trình diễn nhạc phẩm này tại những vũ trường ở Hà Nội. Bài hát đã được hoan nghênh đón nhận và kể từ đó tên tuổi Văn Phụng được giới yêu nhạc chú ý. Về sau "Ô mê ly" còn nổi tiếng cùng tiếng hát của ban Thăng Long với Thái ThanhPhạm Đình Chương. Ca sĩ Ánh Tuyết cũng thường trình diễn nhạc phẩm này những năm thập niên 2000.
Khoảng 19541955 Văn Phụng di cư vào miền Nam và trở thành Nhạc Trưởng của Đài Phát thanh Quân đội thuộc Nha Chiến tranh Tâm lý (Việt Nam Cộng hòa) và phụ trách chương trình ca nhạc trên Đài Phát thanh Sài Gòn.
Khởi đầu cho sự nghiệp âm nhạc với "Ô mê ly" vào năm 1948. Văn Phụng đã sáng tác hàng trăm ca khúc, trong số đó có rất nhiều nhạc phẩm đặc sắc như "Trăng sơn cước", "Yêu", "Tôi đi giữa hoàng hôn", "Suối tóc", "Mưa", "Tiếng dương cầm", "Giấc mộng viễn du", "Tình", "Bức họa đồng quê"...
Tuy được xem như là một trong số các nhạc sĩ theo trường phái nhạc cổ điển Tây Phương, Văn Phụng cũng viết những bản nhạc giá trị với âm hưởng dân ca như "Trăng sáng vườn chè" (phổ thơ Nguyễn Bính), "Các anh đi" (thơ Hoàng Trung Thông), "Đêm buồn" (phổ ca dao), "Nhớ bến Đà Giang"... Ông còn hòa âm cho nhiều cuốn băng nổi tiếng và được xem như một trong những nhạc sĩ hòa âm xuất sắc nhất của Sài Gòn khi đó.

Lưu vong[sửa | sửa mã nguồn]

Năm 1978, gia đình Văn Phụng vượt biển đến một đảo ở Malaysia. Sau 5, 6 tháng ở đây gia đình ông đến định cư tại Indonesia, ở Java, cư ngụ tại Jakarta.
Năm 1994, trung tâm Thúy Nga thực hiện Paris By Night 27: Văn Phụng - Tiếng hát với cung đàn vinh danh ông và các sáng tác của ông.
Ngày 17 tháng 12 năm 1999, Văn Phụng qua đời do tác hại của bệnh tiểu đường.

Tác phẩm[sửa | sửa mã nguồn]

  • Ave Maria
  • Bên lưng đèo
  • Bóng người đi[1]
  • Bức họa đồng quê
  • Các anh đi
  • Chán nản
  • Chung thủy
  • Đêm buồn
  • Điệp khúc thanh bình
  • Dịu dàng
  • Em mới biết yêu đã biết sầu
  • Ghé bến Sài Gòn[2]
  • Giã từ đêm mưa
  • Giấc mộng viễn du
  • Giang hồ
  • Hát lên nào
  • Hết đêm nay mai sẽ hay
  • Hình ảnh một đêm trăng
  • Hoài vọng
  • Hôn nhau lần cuối
  • Lãng tử
  • Lối cũ
  • Lời nhi nữ
  • Mộng hải hồ
  • Một lần cuối[3]
  • Mộng viễn du
  • Mưa
  • Mưa rơi thánh thót
  • Mưa trên phím ngà
  • Nhớ bến Đà Giang
  • Nỗi buồn
  • Ô! Mê ly[4]
  • Sóng vàng trên vịnh Nha Trang[4]
  • Suối tóc
  • Sương thu
  • Ta vui ca vang
  • Thuyền xưa bến cũ
  • Tiếng dương cầm
  • Tiếng hát đường xa[1]
  • Tiếng hát với cung đàn
  • Tiếng vang trên đồi
  • Tiếng vọng chiều vàng
  • Tình
  • Tôi đi giữa hoàng hôn
  • Trăng gió ngoài khơi[4]
  • Trăng sáng vườn chè[5]
  • Trăng sơn cước[4]
  • Trở về cố đô
  • Trở về Huế
  • Trong đêm vắng
  • Viết trên tà áo Em
  • Vó câu muôn dặm
  • Vui bên ánh lửa
  • Vui đời nghệ sĩ
  • Xuân họp mặt
  • Xuân miền Nam
  • Xuân thôn giã[6]
  • Xuân về trên non sông Việt Nam
  • Yêu

Chú thích[sửa | sửa mã nguồn]

  1. a ă viết lời bởi Hoài Linh.
  2. ^ lời Huyền Linh
  3. ^ thơ Nguyễn Bính
  4. a ă â b đồng tác giả với Văn Khôi
  5. ^ đồng tác giả với Ngọc Bích
  6. ^ Ấn phẩm 1956, tinh hoa Sài Gòn, T.H.543