Việt kiều, Việt kẹt và cái khó ló cái ngu
Khi nào được về quê? Đó là đề tài nóng trong các quán cà phê của người Việt ở phố Bolsa.
– Ê mấy cha, mấy ngày nay tui đọc báo thấy Vietnam Airlines được Mỹ cấp phép khai thác đường bay qua Mỹ, mừng quá. Nhưng không hiểu sao họ chỉ nói giá vé từ Việt Nam qua Mỹ là $1.000 mà không thấy họ nói giá vé từ Mỹ về Việt Nam vậy?
– Đó là bí mật trong kinh doanh.
– Ủa sao kỳ vậy?
– Có gì đâu mà kỳ. Chuyến bay từ Việt Nam qua thì CẦN KHÁCH để khỏi bay không, còn chuyến bay từ Mỹ về thì KHÁCH CẦN nên họ phải tính toán kỹ để chặt chém.
– Là sao tôi không hiểu? Khách nào cũng là khách mà?
– Là thế nầy, theo thông tin từ bộ ngoại giao thì hiện nay ở Mỹ có hơn hai trăm ngàn người Việt đang có nhu cầu về nước. Trong đó bao gồm Việt kiều và Việt kẹt. Vì vậy nên Vietnam Airlines họ đang tính toán coi áp giá thế nào để chặt đẹp với hai loại Việt.
– Việt kẹt là sao?
– Là người Việt sang chơi rồi bị mắc kẹt vì covid á. Ví dụ như ông Võ Đắc Danh gọi là Việt kẹt.
– Ối trời! Nhưng tại sao phải phân loại để áp giá khác nhau?
– Là bởi thằng du lịch và thằng hàng không đang sắp phá sản vì covid nên nó câu móc ăn chia với nhau, lợi dụng nỗi nhớ quê hương của bà con mình để đớp thời cơ hòng cứu vớt.
– Nhưng cứu vớt bằng cách nào?
– Nó chia làm hai gói gọi là combo, combo thứ nhất bao gồm giá vé, phí cách ly trong khách sạn 5 sao, phí xét nghiệm và một tour du lịch 7 ngày. Combo nầy gọi là combo du lịch dành cho Việt kiều, chưa công bố giá. Combo thứ hai gọi là combo hồi hương dành cho Việt kẹt bao gồm giá vé, phí cách ly trong khách sạn 5 sao, phí xét nghiệm, xe đưa đón. Nghe nói khoảng $3.700.
– Đ… mẹ, y chang như cái trò bán bia kèm mồi của thời bao cấp. Hồi xưa xứ tui tôm cua thừa mứa nhưng muốn vô nhà hàng quốc doanh uống hai chai bia nó bắt phải mua kèm con cua rang muối. Cái trò ấy đã phá sản gần nửa thế kỷ rồi bây giờ lại tái diễn. Bộ nó muốn phá sản nữa à?
– Ông bà ta nói: Cái khó ló cái khôn. Nhưng tụi nầy thì ngược lại: Cái khó ló cái ngu. Bộ nó tưởng dễ ăn lắm. Cái thứ não trạng kinh doanh độc quyền quen thói ăn trên đầu trên cổ người ta. Tui thà chịu nhớ quê, thà để tiền gởi về làm từ thiện chớ không để nó ăn một xu.
– Tui cũng vậy.
– Cứ để coi, cho nó ngồi đó tính đi rồi tự sát. Trước sau gì nhà nước cũng mở lại đường bay quốc tế trở lại, lúc đó mình về cũng đâu có muộn. (Lại nghe trộm trong quán cà phê sáng nay).
VÕ ĐẮC DANH
(nguồn: Báo Tiếng Dân)
==================
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét