thơ Khoa Hữu
Dẫn thơ:
Vào những năm 66, 67, 68 chúng tôi thường có những buổi cầu nguyện ngắn ngủi trên trực thăng hay trên thiết vận xa trước khi đổ quân. Nhiều người lính đã bị bắn chết trong giây phút cầu nguyện ấy. Trong số những người lính đó, có hai người là bạn và cũng là cấp chỉ huy của tôi.
– Nguyễn Xuân Hùng, đại úy bị thương ở chiến trường Campuchia 1970, bây giờ sống thương tổn ở Mỹ.
– Vũ Văn Nhâm, trung tá, hy sinh ở Tam Giác Sắt, an nghỉ tại nghĩa trang Phú Bình.
Và tôi đang ở VN viết những bài thơ này thay lời cầu nguyện, giãi bày cho một thời ấy và cho tôi bây giờ nỗi cô đơn lạnh lùng trong góc một giáo đường ngày Chủ nhật.
(...)
Bản Tình Ca Năm 2000
I /
Về đây giọt nắng trên vai
ơn mang thánh thể một đời tội con
hồn trong đen tối ngàn năm
xanh xao cổ độ điêu tàn cõi xưa
từ vườn dĩ vãng cỏ hoa
một lời quên lãng ru ta mấy trời
từ dòng vô thức mù khơi
gọi trong trí nhớ những đời đi qua
biển sâu vô vọng cõi bờ
trời cao không đỉnh. Bây giờ thế gian
về đây cát bụi phế hưng
sông chia mộng tưởng núi cùng chiêm bao
tay trong số phận kẻ nào
khuất thân gỗ đá phủ đầu gió bay.
trái tim cơ khổ trên tay
phận con xin gửi cho ngày hàm oan
cánh chim qua cuộc hồng trần
bóng câu qua cửa ru thân phận này
một mai chẻ ngọn tóc mây
tội thân yêu dấu tội đời thủy chung
về đây giáp mặt hư không
ngày riêng trí nhớ đêm chung muộn phiền
tóc xưa ngắn tuổi yêu em
môi thơm mắt biếc giờ thêm tội người
lá bay theo ý ngậm ngùi
cây chen bóng xế lưng đời lãng du
II /
Về đây trong bóng thiên thu
long lanh giọt nước mắt mùa phục sinh
lời ca ru tiếng thánh kinh
đời ta ánh sáng, bình minh cõi ngoài
rượu ước xưa tưởng kề môi
đời đời vinh hiển, lời lời sắt son
từ trong chân lý sinh con
cho thân cát bụi cho hồn hiển nhiên
bụi ơi từ chốn không tên
cát ơi phiêu dạt trăm miền dân gian
hồn như vết máu bàng hoàng
hồn như tượng đứng đôi hàng giọt đau
từ cao ngọn thập tự sầu
từ sâu đáy vực đời đau kiếp này
trời bao la cũng gió mây
đời thênh thang cũng cỏ cây ngậm ngùi
này tay những ngón chia phôi
này chân lang bạt này vai chung tình
này môi chân chính lời xin
này thân nguyện khổ trái tim nguyện cầu
của tin đủ kiếp thương đau
lòng tin đôi cánh mai sau về trời
của tin con vết thương tươi
lòng tin máu chảy như lời thánh ca.
III/
Về đây đất hứa ước mơ
hiển nhiên đời Chúa đời ta có ngày
sớm mai lời hát ru say
có không hiện tại sáng ngời vô biên
đất xưa lạ bước chân xin
trời xưa đau giọt nắng mềm dấu vai
cây thay lá đổi hình hài
mầm trong cội cũ nói lời biết ơn
về đâu trí tuệ ngàn năm
trái tim vô hạn tâm hồn tự do
về theo ký ức vây mù
về trong trí nhớ đôi bờ lãng quên
lời xin hèn mọn bình yên
lời xin tàn tật cho thêm tuổi này
quyền uy Chúa mở hai tay
ta là vua của đời đời các con
hình như cổ tích nước non
hình như thần thoại đời sang kiếp nào
tầng tầng ý chạm ngôi cao
tưởng trong ánh sáng Chúa vào đời chung
phút giây riêng đến khôn cùng
phút giây chung một tấc lòng bao la.
IV/
Về đây chân lý quê ta
hai nghìn năm Chúa đã qua cõi này
lời lời dâng nguyện như mây
hàng hàng thương tưởng ru đầy tuổi con
của tin Người dấu da xương
ơn công cứu chuộc ơn đường tái sinh
tội xưa ngọn giáo bạo quyền
máu con thập tự rao truyền ý cha
về đây nhánh huệ thân ta
lòng tin xin đến thiên thu vẫn còn
trái tim vừa mới như son
xác thân vừa sạch tâm hồn thanh cao
bàn tay những ngón ngồi hầu
bàn chân theo dấu bước vào đời riêng
vai thờ ngôi thánh thiêng liêng
tóc râu gội sạch ưu phiền thế gian
về đây sâu suốt ngày vàng
cao đôi cánh rộng thiên đường mai sau
và em phận nhỏ đời đau
kiếp này tư tưởng kiếp sau nước trời
cám ơn em, cám ơn đời
về đây trong trái tim Người,
AMEN!
Khoa Hữu
4-1979
==============
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ