thơ Nguyễn Xuân Thiệp
trà hoa. camellia
xin đốm tuyết dưới trời thu hạ
hứng giọt máu từ cườm tay
bình minh
chợt tím một bông trăng tình sử
hương tóc ai. anh thở với cây rừng
hứng giọt máu từ cườm tay
bình minh
chợt tím một bông trăng tình sử
hương tóc ai. anh thở với cây rừng
một lần chân đã rời xa
anh mơ qua cầu gỗ lim
tìm câu ca dao cổ
bỗng quẹo. gặp camellia
ngỡ hoa trà ngày xưa anh hái
trong máu. và bùn. chiêm bao
đêm nay.
anh ngồi viết cho em
anh ngồi viết cho em
đêm nay
anh ngồi viết cho em
bản tin thời tiết nói. tuyết sẽ rơi vào lúc 2 giờ sáng
những mái nhà lặng thinh…
anh ngồi viết cho em
bản tin thời tiết nói. tuyết sẽ rơi vào lúc 2 giờ sáng
những mái nhà lặng thinh…
hình như giờ này những bụi hoa lavender.
trước ngôi nhà thờ cổ vẫn còn thức
cây bàng vương phủ còn thức
anh ngồi đây tự hỏi
cây đàn cello trong tay người nghệ sĩ
của tranh modigliani còn thức không
những dòng chữ trong thơ anh. còn thức không
mà anh nghe vọng tiếng khóc than
trước ngôi nhà thờ cổ vẫn còn thức
cây bàng vương phủ còn thức
anh ngồi đây tự hỏi
cây đàn cello trong tay người nghệ sĩ
của tranh modigliani còn thức không
những dòng chữ trong thơ anh. còn thức không
mà anh nghe vọng tiếng khóc than
và anh ngồi viết
chỉ bởi không thể không viết
dẫu biết bài thơ rồi dang dở
như anh đã viết. về vầng trăng.
trên sông mississippi
và cây cầu pontchartrain
hay những bông dã quỳ ở oklahoma
như đời anh
đời em
vậy đó
chỉ bởi không thể không viết
dẫu biết bài thơ rồi dang dở
như anh đã viết. về vầng trăng.
trên sông mississippi
và cây cầu pontchartrain
hay những bông dã quỳ ở oklahoma
như đời anh
đời em
vậy đó
cánh chim nào vừa bay ngang
qua mái nhà
và bông tuyết bắt đầu rơi
2 giờ sáng.
qua mái nhà
và bông tuyết bắt đầu rơi
2 giờ sáng.
mưa xám
mưa xám
mùa đông. vương phủ
tuổi nhỏ. và lá bàng. mái ngói nâu
bếp lửa. cay mắt
nhánh củi cười
bài thơ. ở quán lau thưa
khi mặt đất. những đám mây qua.
không còn nghe âm hưởng tiếng đàn mộc lan
thơ. và tôi. dắt nhau đi
những ngày khùng điên. khốn khổ
mưa xám
ướt đời tôi
mùa đông. vương phủ
tuổi nhỏ. và lá bàng. mái ngói nâu
bếp lửa. cay mắt
nhánh củi cười
bài thơ. ở quán lau thưa
khi mặt đất. những đám mây qua.
không còn nghe âm hưởng tiếng đàn mộc lan
thơ. và tôi. dắt nhau đi
những ngày khùng điên. khốn khổ
mưa xám
ướt đời tôi
cùng nhau
chúng ta đã đi. tìm gì
hỡi bạn
một nụ cười
một bếp lửa
một căn phòng. của mùi tóc. hương nắng. và cà phê
nhưng kìa
bóng quạ
trên cành khô
quạnh hiu. khi đỗ phủ về lỗi dương
và nguyễn du về ngàn hống
tôi đi
những tiếng ho khan
chiều cũng xám như mưa
những ngày ấy. bạn ơi. không nhìn thấy mặt trời
mưa xám
giăng. giăng. qua đời tôi. đời bạn.
và còn những ai nữa. hở em
như chiều qua
mưa xám lạnh mặt hồ. ngôi nhà ở irving.
của nguyễn xuân phước
tôi ngồi nhìn
mặt trời
nói lời từ giã
adieu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét