NGUYỄN QUỐC THÁI
Cởi Áo Cuối Năm
Chiều cuối năm tưởng giọt lệ chia đôi
Gió gẫy khẽ như tiếng ho từ giã
Ly cà phê không đường nguội vội vã
Quyển sách nhầu về kệ rét co người.
Góc bàn vắng, năm cạn, nắng rụng
Nỗi tiếc thương cởi áo máng lên tôi.
Vết Thương Rực Rỡ
Chiếc ghế bỏ trống nghe nắng thì thầm nhớ gió
Ly cà phê run khẽ tựa vào quyển sách gấp dấu
Gió lùa rộng vết thương cho đủ chỗ những ước mơ ngây dại
Sài Gòn rướn cong đợi chờ và những hẹn hò tê tái
Những câu thơ vỗ cánh gọi em hốt hoảng
Vết thương thật rồi , vết thương trẻ trung hăm hở
Vết thương như ngọn lửa bập bùng đêm mưa bão
Vết thương đứng thẳng bên đôi mắt thâm quầng của biển dạt dào trông ngóng
Con chim sẻ gục ngã bên trang vở nhoè mực khi nhìn thấy dối gạt của nàng
Nỗi nhớ xé nát tôi và vết thương tươi xinh quăng vào mơ tưởng ngợp gió
Và nghe thấy tiếng cười giập nát mùi nụ vối.
Treo chiếc áo vào tủ đứng nhìn thời gian rụng ven hồ
Vết thương ngợp gió mưng đỏ những hoài nghi
Tiếng điện thoại reo lấm lem những cánh dã quỳ
Ánh mắt vỗ về ảo đau nhức suốt buổi sáng
Ly cà phê tím mặt
Lời đau ấy không quên được đâu, đừng hão huyền - mẹ nhắn về đêm qua trong gió bấc.
NGUYỄN QUỐC THÁI
[ 1943- ]
bàn thêm vài chữ.
- cầm tinh TUỔI DÊ [ 1943- ] thân hình thâm thấp, bảnh trai; cười luôn miệng, thưởng thức cà phê ngon tuyệt QUÁN 27 , Nguyễn Thị Diệu / SGN -- có cô chủ không chỉ đẹp người & cái miệng cười tươi, thốt ra lời cực kỳ duyên dáng ! ).
- một lần TA đi Đà Lạt với Thái ;chàng gọi ly cà phê đen ở quán dừng chân Bảo Lộc, không uống tại chỗ -- gọi phục vụ đổ vào ly đem theo , gọi là " nhớ ly cà phê ngon ở Cà Phê 27 Nguyễn Thị Diệu Sài Gòn-- cô chủ đẹp, nụ cười tươi hút hồn, cực kỳ ấm lòng ! ''
ra lởi tạ ơn Thượng Đế, đã cho TA gặp Thái, người bạn tài hoa,rộng lượng thơ hay , tốt bụng, giúp đở bạn bè hết lòng khi cần chàng giúp đỡ !
T.P.
===========
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét