T.VẤN
& Bạn Hữu
Văn Học và Đời Sống
ngọctự: giả sử
Người Ngồi Im Bóng – Tranh: THANH CHÂU
nếu nỗi buồn vơi dần được theo ly cà phê mỗi ngày
hẳn rằng quán cà phê có bao giờ vắng khách
cà phê LONG sớm nay
mình tôi ngồi thinh lặng.
.
nếu suy nghĩ vẩn vơ bay đi đuổi theo kịp những sợi khói thuốc
bao thuốc lá vừa hút hết lại thấy đầy
thây kệ thời gian vàng úa mấy ngón tay
suy nghĩ vẩn vơ vẫn là vớ vẩn.
.
nếu ly rượu đong cạn mọi cơn sầu
rượu sẽ chảy ở đầu suối cuối sông
ừ nhỉ giữa đời nào cần biết gì say tỉnh
cơn sầu cứ mênh mông
buổi chiều tôi ngồi độc ẩm.
.
nếu không phải bận tâm ngày tháng
ai ngồi mà khẽ đếm thời gian
chẳng ngạc nhiên bỗng nhìn mái đầu đã bạc
thoáng chút bỡ ngỡ như bất chợt thấy chiều mới vừa tàn
.
nếu đừng có chuyện định mệnh
kể sao cho hết về những cuộc tình
khi đành lòng chia xa lạnh nhạt
ngày bắt đầu bằng buổi bình minh
hoàng hôn rồi đêm xuống
một người cứ mãi riêng một bóng hình.
.
ai có thể khều được trăng rơi xuống
để cất giữ sở hữu chỉ cho mỗi mình
nên trăng vẫn lặng thinh giữa trời mỉm cười treo lơ lửng
tất cả mọi người cứ mộng và mơ
như gã làm thơ mộng trở thành thi sĩ
như chàng trai trẻ thản nhiên mơ làm một kẻ cuồng si
yêu bất cứ người con gái nào.
.
đâu cần than thở cuộc đời vô nghĩa
diễn tả đơn giản bằng con số không
dù quanh đây luôn nhiều tranh dành hơn thua thiếu đủ
kệ những chập chùng sóng gió triền miên vây bủa
giữ lấy tâm và lòng vẫn mãi thật bình yên.
ngọctự
(một ngày cuối năm 2023)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét