Thứ Bảy, 2 tháng 10, 2021

đọc thêm (1) : " CAO MỴ NHÂN " / source : Văn Bút Biệt Nam hải Ngoại / Vietnamese Abroad Pen Centre ( Mỹ )

 

CAO MỴ NHÂN

Tiểu sử: CAO MỴ NHÂN
 
Sanh ở Chapa  [ Sapa ] Hoàng Liên Sơn   Laokay.
Học Nữ Tiểu học  Lệ Hải  Hải Phòng   
Di cư  vô Nam năm 1954
Học Nữ Trung học Trưng Vương  Saigon
Học Nữ Cán Sự Xã Hội tại  Centre Caritas Saigon
Gia nhập Quân Đội VIỆT NAM CỘNG HOÀ. 
Cấp bậc  và Chức vụ sau cùng: 
Thiếu Tá Trưởng Phòng Xã Hội Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn I / Quân Khu I. 
Qua Hoa Kỳ theo diện Tị nạn Chính trị (HO8) 
Định cư  tại  Los Angeles từ cuối 1991 tới nay. 
Tham gia Văn Bút VNHN:TrungTâm Văn Bút Tây Nam Hoa Kỳ 
1994 – 1996, chức vụ: Tổng Thư Ký  Trung Tâm Văn Bút Nam Hoa Kỳ (Nam California) 
1996 – 1998, chức vụ: Phó Chủ tịch Nội vụ 
Trung Tâm Văn Bút Tây Bắc Hoa Kỳ (Bắc California)
2004- 2008, Hội viên Văn Bút Vùng Đông Bắc Hoa Kỳ 
Từ 15-11-2020 tới nay: Hội viên chính thức của Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại
TÁC PHẨM:
1/ HOA SAO -1959  (1000 cuốn loại Ronéo) THƠ
 Tặng bạn Hướng Đạo dự trại họp bạn Phục Hưng, thế giới  kỳ 8 , tại Trảng Bom Việt Nam. 

2/ THƠ MỴ 1 – 1961 (200 cuốn loại Ronéo)
  Nhà xuất bản Đại Nam Văn Hiến, Nhà văn Thế Phong phát hành, bán hết ngay trong 2 tuần lễ mới phát hành.
          Tựa : Nhà văn Thế Phong. 

3/  GA XÉP – 1962- THƠ    in typo  
      Do Nhà văn Vũ Ngọc Anh (Hồ Linh ) 
    Trách nhiệm kiểm duyệt và phát hành 

4/ CHỐN BỤI HỒNG  1 –  1994
–  Nhà Xuất Bản Sông Thu  Hoa  Kỳ  – 1000 cuốn
Tựa : Nhà Xuất bản Sông Thu  ( Hoa Kỳ )
  Nhà văn Duy Lam. ( Hoa Kỳ

5/ THƠ MỴ 2 – 1997- THƠ
 Xuất Bản  Ngày Nay  Hoa Kỳ 1000 cuốn. 
 Tựa : Nhà Xuất Bản  Ngày Nay – Nhà văn Duy Lam.
 Bạt : Nhà thơ Thanh Trí Cao  ( Hoà Thượng Thích Quảng Thanh – Hoa Kỳ )

6 /   ÁO MẦU XANH – 1999 – THƠ 
 Nhà  Xuất Bản Cỏ Thơm – Hoa Kỳ – 500 cuốn .
Tựa : Nhà Xuất Bản Cỏ Thơm ( Hoa Kỳ )
 – Thi sĩ Hà Bỉnh Trung  ( Hoa Kỳ )

7/  ĐƯA NGƯỜI TÌNH ĐI TU – 2001 – THƠ
 Nhà Xuất Bản Tiếng Vang – Hoa Kỳ – 500 cuốn . 
 Tựa : – Nhà Xuất Bản Tiếng Vang- Nhà văn Trần Văn.
 – Thi sĩ Hoàng Ngọc Liên  ( Hoa Kỳ )

8/   LÃNG ĐÃNG VÀO THU – 2001- THƠ
 – Nhà Xuất bản   Kinh Doanh – Hoa Kỳ . 700 cuốn 
  Tựa : Thi Sĩ Tùng Linh ( Hoa Kỳ )
  Bạt : Nhà văn Hồ Linh. ( Hoa Kỳ )

9/  SAU CUỘC CHIẾN – 2003 – THƠ
 Nhà Xuất Bản Cội Nguồn – Hoa Kỳ . 1000 cuốn . 
 Tựa : Thi sĩ Diên Nghị  ( Hoa Kỳ )
  – Thi sĩ Song Nhị  ( Hoa Kỳ )

10/ QUÁN THƠ THÁNG NGÀY CÒN LẠI- 2009 – THƠ

Nhà Xuất Bản THƯ ẤN QUÁN –  Hoa Kỳ – 800 cuốn. 
 Tựa : Thi sĩ Hà Thượng Nhân  ( Hoa Kỳ )
             Bạt : Thi sĩ Trần Hoài Thư  ( Hoa Kỳ )

11 /   NHỊP TIM THƠ – 2016. 

   Nhà Xuất Bản Nhân Ảnh  Hoa Kỳ . Phát hành : Amazon.
   Tựa : – Thi sĩ  Luân Hoán  ( Canada ) 
–  Thi sĩ Võ Thạnh Văn ( Hoa Kỳ ) 
   Bạt :  Tiến sĩ Bùi Lê Dzung ( Australia ) 

12 /  TÌNH MUỘN – Thơ – 2018. 
    Nhà Xuất Bản  Nhân Ảnh  Hoa Kỳ . Phát hành : Amazon. 
   Tựa : Thi sĩ Luân Hoán  (Canada) 

13/ THƠ XƯỚNG HOẠ CAO MỴ NHÂN & TRỊNH CƠ Thơ – 2020.
   Nhà Xuất Bản Nhân Ảnh – Hoa Kỳ.  Phát hành: Amazon.
  Tựa : Thi sĩ Lê Hân( Hoa Kỳ )
  Nhà văn Nguyễn Thành( Việt Nam )
Trang thơ của thi sĩ CAO MỴ NHÂN
Thu Bâng Khuâng
Người có bao giờ nhớ mắt nâu
Hoàng hoa đối ẩm đọng men sầu
Mềm môi vướng nụ hôn vờn tóc
Khan tiếng mong chiều mưa đón Ngâu
Suốt buổi lỡ chờ đôi khắc muộn
Trọn tình lầm hẹn mấy canh thâu
Thì thôi sương thấm bè mây lạnh
Bếp lửa hong thơ thủa gặp đầu…

Hawthorne 14 – 11 – 2020
VÙNG TRỜI ANH 

 
            
Trong cuộc tình êm đềm 
Của anh và của em
Không có sự công bình
Nên cán cân thường nghiêng
Em yêu anh nhiều hơn
Đĩa cân luôn nặng trĩu
Anh yêu em chập chờn 
Nhẹ tình nơi đất trích 
Cuộc tình mình lưu vong
Mỗi ngày thêm thất lạc 
Anh như cánh chim hồng 
Bay về vùng trời khác
Em suy tụng thiết tha 
Mây lang thang ái ngại
Tình vượt lên cao xa 
Em đành thiên thu đợi …
Cao Mỵ Nhân
 
Mất Lời Tỏ Tình
 

 
Giữa bao la thiên hạ
Có anh và cuộc đời
Thế rồi như xa lạ
Ta đã bỏ cuộc chơi

Hỡi người anh thân kính
Bản tình ca não nùng
Đường tơ vương áo lính
Sợi tóc thả mênh mông

Nỗi sầu lên chất ngất
Bài nhạc buồn Chopin
Nơi cung đình đánh mất
Lời tỏ tình của anh

Lênh đênh trên sóng mộng
Huế u hoài tương tư
Gió thiên thu lồng lộng
Nước mắt ướt vần thơ

Tiếng hót loài chim quí
Mang tất cả mùa Xuân
Vượt muôn trùng hải lý
” Yêu vô cùng ” cố nhân …

Cao Mỵ Nhân
TRÊN BÀN CÂN
Đặt mùa xuân lên bàn cân thời gian
Thấy cán cân thăng bằng vũ trụ
Đặt tình yêu lên bàn cân lệch quang
Thấy tình yêu chòng chành lỡ dở
Anh ngậm ngùi hỏi nhỏ
Em đang nghĩ gì
Niềm vui hay nỗi khổ
Đều chẳng từ chúng ta
Mà từ trời đất bao la
Hãy vượt khỏi những xưa xa
Đừng cân đo đong đếm 
Vì khi tình yêu đến 
Là không có thước, có cân
Là khi anh trìu mến 
Em và trái tim muôn năm 
Ôi, anh huyễn hoặc em ư ?
Có cán cân nào thăng bằng mãi 
Có chứ, em không tin anh ư ? 
Hai trái tim anh và em thân ái 
Anh nói rồi, đừng cân đo đong đếm 
Hãy yêu nhau đời này qua kiếp tới …
        CAO MỴ NHÂN 
ĐỪNG CHỜ TẬN THẾ

Phải yêu nhau đi thôi
Đừng chờ tận thế nữa 
Mặt trời đang tan vỡ 
Hàng tỷ mảnh vụn đen


Phải yêu nhau nhanh lên
Không còn thì giờ thở
Trái đất thôi êm đềm 
Đừng băn khoăn, bỡ ngỡ 


Mọi sự sẽ tan hoang
Đâu còn vẻ điêu tàn 
Để làm thơ thống khổ
Mà sợ chuyện dở dang


Tại sao anh ngần ngại 
Bởi vì còn nán đợi 
Một giây phút hồi sinh
Tất cả cùng tái thế…

   CAO MỴ NHÂN 
THÁNG CHẠP BUỒN 
Bông hoa đại vàng
Sao nở về đêm
Yêu anh muộn màng
Trong nỗi cuồng điên 
Tháng chạp mong chờ 
Chúa đến trần gian
Em đi nhà thờ 
Van vỉ miên man
Anh ở phương nao 
Dấu thương yêu tàn 
Trên tầng mây cao
Gió gọi mơ màng
Tháng chạp bâng khuâng
Thánh giá lặng thầm
Trên đỉnh mùa xuân
Em vác mê lầm…
 CAO MỴ NHÂN 
CUỐI NẺO ĐƯỜNG TRĂNG 

 
                 
Nơi người ở cuối đường trăng
Bên kia biển lớn, ta hằng mộng mơ
Biên phương hoa lộng sắc cờ
Vàng mai diễm ảo, núi mờ mịt mây
Ta chưa tới được nơi đây
Đã hoang liêu tự những ngày lưu vong
Hình ai luyện kiếm phương đông
Tan theo dấu lệ đêm giông gió nào
Nhớ xưa trăng rớt chiến hào
Còn nguyên một mảnh vướng vào kẽm gai
Người về lãng đãng liêu trai
Trách nhau sao lại đơn sai hẹn hò
Vội buông thả mối tơ vò
Gió vờ mở cửa, trăng vờ lảng xa
Chao ôi, cổ nguyệt kiêu sa
Mời người ngó lại sơn hà lặng câm …
 
Cao Mỵ Nhân

Đông Cô Đơn 
Khắc khoải đêm dài lặng bến Ngân
Tình ơi mòn mỏi chốn dương trần
Mưa phùn lất phất ngoài song cửa
Đông tiết lạnh lùng vắng cố nhân
Chờ đợi vòng tay mùa gió bấc
Giấc hồng tìm lại hạt mưa xuân
Trách đời năm tháng sầu ly biệt
Mờ mịt phủ dày sương khói dâng

Cao Mỵ Nhân
BẾN HOA
Những cuộc tình dan díu mộng mơ
Đã sui ta có lúc bơ thờ
Tưởng rằng ưu ái nhưng kỳ thực
Đó chỉ là ngôn ngữ của thơ
Khi ngồi tưởng tượng mảnh vườn hoang
Thấy gió heo may với lá vàng 
Lòng bỗng xót xa như ẩn hiện
Nụ cười cùng ánh mắt mênh mang
Âm ba vần điệu chợt mông lung
Mị ảo vương thương mãi cõi lòng
Nhặt những câu thơ toàn chữ đẹp
Gởi đi bát ngát tới vô cùng
Thượng Đế bao la, bất tận xa
Nhưng nghe đâu đó ở quanh nhà
Xin cho một chút tin yêu để
Bát ngát vườn tình trổ Quí Hoa…
     CAO MỴ NHÂN 
CHIM BAY MỎI CÁNH
Làm sao em sống được lâu
Để yêu anh tới bạc đầu mới thôi
Sống lâu thì chắc được rồi
Nhưng yêu thì phải hỏi trời nên không
Bởi trời cho trăm mùa đông
Làm sao tránh khỏi bão giông tình trường 
Tình mình như khói như sương
Trăm năm là đủ yêu thương trọn đời
Nhưng anh không thốt nên lời
Bởi trong ngôn ngữ tuyệt vời thiết tha
Giữa trời mây nước bao la
Chim bay mỏi cánh vẫn là đứng yên
Nói rằng : ” anh rất yêu em “
Nghe như có vẻ muộn phiền  trong thơ
Vào ra phong thái ngẩn ngơ
Nên thôi cũng chẳng ước mơ sống già …
      CAO MỴ NHÂN   
 XA BIỀN BIỆT

Làm thơ trong  đêm
Như hoa  nở thêm
Một bông cuối mùa
Khi anh yêu em

Hoa gầy mong manh
Giữa trời long lanh
Hạt sương rơi nhẹ 
Thương nỗi buồn anh


Làm thơ trong đêm 
Xin được bình yên 
Những câu tình tự 
Đừng ai kiếm tìm 

Mỗi vần thơ hoa 
Tặng cho người ta
Âm thầm nhỏ lệ
Trên tay ngọc ngà 

Bài thơ dở dang
Hồn buồn mênh mang 
Anh xa biền biệt 
Se môi đêm tàn …
     CAO MỴ NHÂN 
NHƯNG 
Chữ nhưng đặt giữa chúng mình
Làm cho rối loạn cuộc tình mộng mơ
Để rồi không dám làm thơ
Nhưng em ra ngẩn vào ngơ buồn phiền
Hôm qua vừa tỏ nỗi niềm
Chữ nhưng đã nhắc nhở em xa rời
Cả không gian tím mây trời 
Khói hoàng hôn cũng tím lời thiết tha
Chữ nhưng hiện giữa bao la
Tiếng anh gọi khẽ sơn hà chuyển giông
Ngoài nhà tuyết phủ mùa đông
Bão cuồng băng giá vào trong tâm hồn
Chữ nhưng nào khiến bồn chồn 
Bởi từng hứa vội hay còn hẹn mau
Chữ nhưng để tránh lòng đau
Anh cười nhưng vẫn có nhau kiếp này …
       CAO MỴ NHÂN 
ĐỂ DÀNH  

 
 
Để dành chi tấm thân em
Muốn tan thành nước ưu phiền sóng mây
Lặng lờ chim soải cánh bay
Đừng lên cao nữa, xuống đây tự tình
Nửa đời vẫn chửa hồi sinh
Đắm chìm trong nỗi tuyệt tình của anh
Một trời nước bạc long lanh
Xin thôi hai chữ để dành kiếp sau
Hôm qua biển cuối, giang đầu
Từ đi ấm lạnh phai mầu thời gian
Ô hay em vẫn quan san 
Chưa nghe hơi thở anh than vãn buồn 
Để dành chi buổi hoàng hôn 
Đong đầy nước mắt cho hồn thơ dâng
Tan theo tất cả phù vân
Còn đây một chút lỡ lầm đấy thôi…
Cao Mỵ Nhân

Đất Lở Miền Trung
 
Sáu tỉnh miền Trung đất lở rồi
Sóng thần tây tiến biển đông ôi
Trùng dương bám vách Trường Sơn đổ
Thiên nạn mẹ già giữ cháu côi
Quảng Trị, Thừa Thiên bơi dưới sông
Quảng Nam, Tín, Ngãi ngóng Trời không
Bao la dòng lũ sầu thiên cổ
Sóng đỏ phù sa, nước ngập đồng
Bão lụt oan khiên đã đoạn trường
Không to thì nhỏ, mỗi năm vương
Bao nhiêu năm đủ thời tôi lớn
Có thủa nào quên thiếu gió sương
Mái nhà thay chiếc đò lênh đênh
Liếp vách trôi ngang trước mắt mình
Theo trực thăng đi về. cứu lụt
Thả chùm giây xuống kéo người lên
Bây giờ mưa bão , gió cuồng kia
Sáu tỉnh miền Trung đã cách chia
Từ buổi tôi rời nơi cố cựu
Những gì xưa cũ bỗng xa lìa …

Cao Mỵ Nhân

(HNPD)
XOÁ HẾT QUAN SAN 
 
Cuối tuần, em đi tìm anh
Không gian mở rộng, trời xanh, mây vàng
Tháng ngày tình tự mơ màng
Bước chân trên những lỡ làng, lẻ loi
Bao la trước mặt núi đồi
Mênh mông biển nghiệp luân hồi sau lưng
Chuông vang âm vọng ngập ngừng
Cánh chim  bay chậm, thả từng tiếng rơi
Trái tim đập nhịp tuyệt vời
Tìm anh tận cuối phương trời này sao
Nhưng thơ chưa viết nghẹn ngào
Thì anh đã tới, lời chào đắm say
Cuối tuần vui trọn hôm nay
Hoa nhung nhớ nở trên tay chưa tàn 
Anh cười xoá hết quan san 
Trao em tất cả muộn màng yêu thương…
      CAO MỴ NHÂN 
ANH, 30-4-1975

Anh trầm mặc suốt ngày ba mươi đó
Tháng tư đen, nay đã bốn sáu năm
Là quân nhân, thì phải đánh tới cùng
Là dân sự, phải chung chia trách nhiệm 


Ai đợi chờ ai, ai không tìm đến 
Ai bỏ ai đi, ai đã phân ly
Ai, ôi tất cả căm hận cuồng suy
Nhìn ai cũng sầu bi, tuyệt vọng 


Dương tướng cũ chết vì danh nghĩa sống 
Ông tưởng là bọn  chúng thương miền Nam 
Ông đã lầm trao tất cả giang san 
Làm tan vỡ tinh thần bao chiến sĩ 


Chúng cướp cuộc bảo rằng vô đánh Mỹ 
Đánh cho Tàu, cổ suý cho Liên Xô
Chúng nâng niu tư tưởng lão già Hồ
Theo chủ nghĩa tam vô đầy lệch lạc 


Lũ vô sản cộng thù bao tàn ác
Xoá niềm tin người xây dựng Tự Do
Dân Việt Nam trọng lý tưởng Quốc Gia
Muốn gìn giữ quê hương cho Dân Tộc 


Anh sấp mặt, mồ hôi hoà nước mắt 
Để mai sau con cháu vượt lên nhanh
VIỆT NAM CỘNG HOÀ phục quốc quang vinh
Xoá tháng tư đen, tô lịch vàng quốc sử .
                             CAO MỴ NHÂN

ĐẾM THỜI GIAN  
               

Một ngày hai bốn giờ
Một giờ sáu mươi phút
Một phút sáu mươi giây
Một đời anh ở đây


Anh ngạc nhiên lắm sao
Chúa đứng ở trên cao
Đôi bàn tay rộng mở
Không đếm thời gian nào


Anh mỉm cười nhìn trời 
Bao xuân im lặng rồi 
Trăm năm như thế đó 
Em trên đường rong chơi


Bình minh tới hoàng hôn
Tà dương bay chập chờn 
Mỗi ngày em cầu nguyện 
Yêu anh thêm nhiều hơn 


Nhưng anh vẫn lặng thinh
Không phải anh vô tình 
Mà anh là tất cả
Vâng tất cả tịnh yên …

SAU MỘT ĐÊM
    
               
Sau một đêm thức dậy
Biết một ngày đã qua
Sau một đêm ngủ mãi
Là một đời biệt xa


Sáng nay em thức sớm
Nhớ anh ở đầu sông
Em đang ven biển lớn 
Cuối giấc hẹn phiêu bồng


Ngày xưa, anh thần tượng 
Của em và của người
Bây giờ còn âm hưởng 
Trên môi, thắm nụ cười 


Nắng che vàng bóng hạc
Nơi bầu trời biếc xanh
Tình ơi, bay tản mát
Em thả về phương anh…



CHIM BAY MỎI CÁNH


Làm sao em sống được lâu
Để yêu anh tới bạc đầu mới thôi
Sống lâu thì chắc được rồi
Nhưng yêu thì phải hỏi trời nên không


Bởi trời cho trăm mùa đông
Làm sao tránh khỏi bão giông tình trường 
Tình mình như khói như sương
Trăm năm là đủ yêu thương trọn đời


Nhưng anh không thốt nên lời
Bởi trong ngôn ngữ tuyệt vời thiết tha
Giữa trời mây nước bao la
Chim bay mỏi cánh vẫn là đứng yên


Nói rằng : ” anh rất yêu em “
Nghe như có vẻ muộn phiền  trong thơ
Vào ra phong thái ngẩn ngơ
Nên thôi cũng chẳng ước mơ sống già …

      CAO MỴ NHÂN   
AI VỀ PHỐ NÚI
  
Em thức dậy rất sớm 
Mới hơn nửa đêm thôi 
Pha trà buồn lỡ chớm
Em ngồi đợi mưa rơi


Mưa không có giọt nước 
Chỉ toàn sương khói bay
Làm trái tim ẩm ướt
Nhớ anh giữa giấc say


Sợi tơ vương mái tóc
Em gỡ rối vai anh
Điều chi khiến em khóc
Cuộc tình sầu mong manh


Đêm vơi niềm buồn tủi
 Nỗi cô đơn dạt dào 
 Mai em về phố núi 
 Cùng anh ngắm trời sao …
Cao Mỵ Nhân
ĐIỆN THƯ

Xếp tư một lá thư tình 
Phần nào là góc của mình nơi anh
Thư tình chẳng có giấy xanh
Chữ không mực tím hiền lành thủa xưa


Email tình cũng gió mưa
Bấm sai một chữ là chưa thật lòng 
Rõ ràng em quá nhớ mong
Nhưng anh cứ bảo là không khi nào 


Thư xưa thủ thỉ buồn rầu 
Tràn ra nét chữ đọng mầu nỉ non
Email giờ đẹp vẹn tròn 
Mặt thư thẳng thớm lại còn sạch trơn


Lời nào thấm lệ cô đơn
Trên trang Ipad nên hờn giận khô
Thư đi khắp nẻo sông hồ 
Anh cười : tình ý qua thơ điện rồi …

     CAO MỴ NHÂN 
VƯỜN TÌNH HOA NỞ 

Ôi không mê loạn nữa sao
Khi vườn tình anh hoa nở
Trắng mầu mây bay thổ lộ
Rằng em đã khổ vì yêu


Đừng nhìn em vẻ hắt hiu
Hãy đưa tay cho em nắm
Em đang vô cùng say đắm
Cuộc tình huyễn ảo của anh


Vạt buông nắng xế mong manh
Anh thường xót xa ngây dại
( Có hẹn hò đâu mà đợi ) 
Hỡi người tình lỡ trăm năm


Hỡi người yêu dấu xa xăm 
Thiên thu tình tan theo gió
Vẫn cuồng si như thế đó
Thưa anh, riêng mãi anh thôi …
     CAO MỴ NHÂN 
Kính mời quý vị thưởng thức thêm các thi phẩm của thi sĩ CAO MỴ NHÂN
https://vbmdhk.org/cao-my-nhan/
Vân Nương- Trần Thị  Vân Chung : 


                           “… LÀ TTKH,  THÌ ĐÃ SAO ĐÂU ?”

                                                        Cao Mỵ Nhân

      



    CAO MỴ NHÂN  [ 1939 -   ]



TTKH - NÀNG LÀ AI? / THẾ NHẬT

  (  ấn bản phát hành  1994)




TTKH NÀNG LÀ AI? THẾ NHẬT

(ấn bản phát hành năm 2000/
bị tịch thu)



Chuyện tình của quí vị cao niên – nếu có, thì lớp hậu sinh cũng nên thận trọng.

 Tôi vốn là là người trọng nguyên tắc thời gian, tường làm cái việc vô tích sự, cứ tẩn mẩn tính tháng, tính năm, cho mỗi tuổi tác  các nhân vật chính nêu trên -  quí vị cao niên có thể cao niên hơn nữa. 


Số là hôm nay, tôi đọc truyện ngắn Hoa Ti-gôn của nhà văn Thanh Châu, đăng ở Tiểu thuyết thứ bảy tứ năm 1937 — rồi đăng lại vào 1939, cũng trên tờ báo ấy-sau khi những tình thơ của tác giả TTKH đuộc tung ra ở Bắc Việt- giai thoại ấy đã gài hơn tôi mấy tuổi lận.  Thế thì, câu chuyện Hoa Ti- gôn nào có chi bi thảm- 

” Tác giả TTKH”  
và ông hoạ sĩ trẻ, tên Lê Chất chỉ la hoàn toàn tình cờ, nhẹ nhàng –  như bất cứ cặp nam nữ trẻ trung 
thời nào cũng có thể xảy ra, chỉ qua những cái nhìn ấn tượng.  Rồi có thể ai nấy sẽ cuốn đi, mối tình thoang thoảng, hay thấp thoáng cũng được.

 Thực ra trong truyện ngắn 
Hoa Ti-gôn, TTKH không phải là nhân vật nữ của họa sĩ Lê Chất — mà người đó có tên Mai Hạnh, sau lấy một viên chức của Tòa Lãnh sự Pháp.

 Lê Chất đã là một họa sĩ danh tiếng, được tòa Lãnh sự Pháp mời dự tiệc ở Vân nam.  

Qua bữa tiệc, họa sĩ Lê Chất đã tỏ bày lòng yêu thương Mai Hạnh, Và chết nỗi, thời gian tưởng trôi qua cả chục năm, giờ lại tái phát cuộc tình trễ muộn, lỡ làng.

 Tất nhiên, cả những phút giây không hợp với cái xã hội Việt nam thời thượng ở  bán thế kỷ thứ 20 — là Lê Chất và Mai Hạnh bỏ trốn qua Nhật.  Thoạt thì, Mai  Hạnh, phu nhân của nhân viên X… của tòa Lãnh sự Pháp, bằng lòng. Sau, suy nghĩ lại, bà đã từ chối chuyến đi định mệnh: bỏ gia đình theo người tình gặp lại v.v …

 Và ,  Hai sắc hoa Ti-gôn được TTKH gởi đăng báo, sau bài Hoa Ti-gôn của nhà văn Thanh Châu.  Sự kiện tưởng như là Hoa Ti-gôn củ nhà văn Thanh Châu ( sinh 7.9. 1912. mất 5.8.2007)  đăng báo năm 1937, kể tới bài Hai  sắc hoa Ti-gôn của TTKH  cũng đăng vào 1937 .(không rõ tên thật, làm sao biết được tuổi tác. ) 

Có thế thôi, thì là câu chuyện tình bình thường, như khá nhiều câu chuyện của thiên hạ.  Có điều, đoạn thơ thê thảm của bài Hai sắc hoa Ti-gôn ( khổ thứ 7 trên 11 khổ thơ thất ngôn) , TTKH viết:


                                                Tôi  vẫn đi bên cạnh cuộc đời

                                                Ái ân lạt lẽo của chồng tôi
                                                Mà từng thu chết, từng thu chết
                                                Vẫn giấu trong tim một bóng người
                                                                   thơ TTKH

làm cho cả một thời đại xúc động, cả một thế hệ người tình động — cho tới bây giơ đã 78 năm — văn học sử và quí độc giả vẫn chưa giải mã, mà vẫn được mai danh, ẩn tích TTKh là ai?


                                     Vân Nương  [i.e Trần Thị Chung 1919-    ] 
  

                                     Thanh Châu    [i.e Ngô Hoan 1912- 2007]

21 năm trước, 2 tác giả Thế Phong ( miền Nam) và Trần Nhật Thu (miền Bắc) tạo ra một làn sóng văn chương, viết nên một giai thoại… kế thừa Hoa Ti-gôn của Thanh Châu+ TTKH.

                                                         TTKH là ai?

                           giai thoại 57 năm được giải mã — Thế Nhật.
               
Tôi nhớ đại khái thề, vì tên sách hơi dài — vả chăng tôi không định viết về cuốn sách của Thế Nhật — mà tôi định góp ý thô thiển về trường hợp sách được phát hành rộng rãi ở Việt Nam — bên cá i Xã hội chủ nghĩa xa với mà thôi.  Khi thấy báo Dân Ta ở Texas đăng từng kỳ cuốn sách của Thế Nhật — tôi chưa biết phải làm gì ?

  Lý do:

-   2 tác giả trên khẳng định nữ sĩ Vân Nương — ở Hội thơ Quỳnh Dao đều bất bình, không cảm thấy vui — bởi lẽ, nữ sĩ Vân Nương, một trong 4 sáng lập Hội thơ Quỳnh Dao ( Mai Oanh + Đinh Thị Việt Liên +  Thu Nga + Vân Nương ) đã mời các nữ thi sĩ chuyên về Thơ Đường, tham dự năm 1961 ở Sài gòn — mời tôi [ 1939 –    ] lại là người tham gia cuối cùng ( 1974) — được gọi là em út của Quỳnh Dao , thế chỗ Tôn Nữ Hỷ Khương [1937-   ] , lên  hàng áp út.

  Vậy thì  chẳng lẽ tôi lại không lên tiếng sao ?

Còn đang loay hoay, thì nhà văn Đặng Trần Huân gặp tôi, nói ,

 ” Cao Mỵ Nhân không lên tiếng, thì ai nói rõ ra việc đó, bởi lẽ, các bà chị lớn của cô không bao giờ trả lời vụ này đâu ?  ” 
Tôi đã tức tốc viết một bài, cũng không có ý tranh cãi, nhưng để thanh minh rằng Vân Nương không thể nào là TTKH được. Bài viết của tôi có tựa đề:

                                                   TTKH HẬU CHIẾN

tuy tựa bài có vẻ khôi hài, nhưng nội dung dan cử nhiều chi tiết  ” nữ sĩ Vân Nương không phải là TTKH.”   Chỉ cần căn cứ vào cuộc đời thực tế và văn chương của nữ sĩ Vân Nương thôi — tôi chắc chắn rằng[ Vân Nương] không thể là TTKH.\    Nữ sĩ Vân Nương tên thật là Trần thị Vân Chung, phu nhân của luật sư Lê Ngọc Chấn, [ ừng là] bộ trưởng bộ quốc phòng .( nội các Ngô đình Diệm, thời đệ Nhất Cộng hòa ), đại sứ 2 nhiệm kỳ ở Anh quốc + Tunisie.  

Khi đại sứ Lê Ngọc Chấn cùng phu nhân đang trên đường trở về Việt nam (trước 30 – 4- 1975) để nhậm nhiệm vụ mới, thì biến cố đổi đời 30 – 4- 1974 xảy ra.

Sau đó, ‘ngài’ luật sư Lê Ngọc Chân phải tập trung đi học cải tạo dài hạn ở ngoài Bắc,  sau, được trả tự do về lại miên Nam — và qua đời vào 1986 ở Sài gòn.   Đám cưới của luật sư Lê Ngọc Chấn và nữ sĩ Vân Nương ở Thanh hóa năm X… có 2 nhà thơ lớn tiền chiến phù rể, đó là Huy Cận & Xuân Diệu.

Ông bà Lê Ngọc Chấn và Vân Nương sống rất hạnh phúc, được 4 người con, 2 trai, 2 gái.  Cô con gái đầu, có một thời đã xuất bản tập thơ Y… – sau thành hôn với một nhà quí tộc của nước Ý.

 Những người con còn  lại hiện đang sống cùng con cái ở Pháp.
 

Nữ sĩ Vân Nương sinh năm 1919, năm nay đã 96 tuổi.

  Cách sống đức hạnh của bà đã viết thành những vần thơ cùng phẩm chất  –đã xuất bản đượ 2 tập thơ tình cảm chân chất — (…) thế tại sao lại có  huyền thoại? 

 Tôi phải nhấn mạnh  HUYỀN THOẠI TTKH — NÀNG LÀ AI? /  THẾ NHẬT ? 


  

                                      ảnh :     nữ sĩ THƯ LINH [ i.e Đăng Thị Lạc 1924-    ]
                                                  ” môt trong 2 vị nữ lưu tài sắc” 
                                           từng được in lrên bìa báo xuân ĐÀN BÀ 
                                                           thời tiền chiến
                                           báo của nữ văn sĩ Thụy An- Hoàng Dân

                                                            (ảnh tư liệu TP)


Có lẽ, có  2 vị nữ lưu tài sắc rất đáng ngợi ca — nhị vị này từ nhiều năm trước đã nổi tiếng là  những trang quốc sắc.  Đó là nữ sĩ Vân Nương và nữ sĩ Thư Linh, phu nhân của ông Nghiêm Phái.  

Nhị vị nữ sĩ thường đến nhà nhau , để đàm đạo thơ ca cổ kim, trong đó có giai thoại Hai sắc hoa Ti-gôn.   Nữ sĩ Vân Nương vốn ở Thanh Hóa, chị ruột bà Trần Thị Anh Minh ( phu nhân trung tá Phạm xuân Ninh, bút danh Hà Thượng Nhân) – đôi khi bàn chuyện văn chương, thường hay bông đùa.

 Có một lần, tôi [Cao Mỵ Nhân] nghe lén được huyện của 2 vị bông phéng:

” Chị Vân Nương ở Thanh hóa, thì đúng rồi ,  [là] TTKH chứ còn ai [ vào đây] ?”

” Thì là TTKH thì đã sao đâu?”  – Vân Nương hóm hỉnh trả lời
 

-  tất nhiên không phải câu chuyện ngắn,  gọn như vậy — có nhiều điều dài dòng hơn.

 Và,  tôi chỉ đề cập 2 câu đối thoại dính líu tời danh xưng TTKH mà thôi.

Cả mười mấy năm sau, cuốn sách TTKH- NÀNG LÀ AI ?  được tung ra,

— cuốn sách tuy mỏng, nhưng động vào thị hiếu độc giả trong nước — nó gây phiền toái cho cá nhân nữ sĩ Vân Nương và gia đình;  tới cả chúng tôi, những thành viên trong thi đàn Quỳnh Dao. Nữ sĩ Mộng Tuyết ( niên trưởng Thi đàn Quỳnh Dao quốc nội ) bất bình, và nữ sĩ Trùng Quang khó chịu không kém. ( trưởng thi đàn Quỳnh Dao hải ngoại.)


Năm ấy, 1995, tai hoạ TTKH- NÀNG LÀ AI ?, áp đặt nữ sĩ Vân Nương, khiến  bà phải khẳng định ngay là [bịa đặt trắng trợn, sách không phải là một tác phẩm đúng nghĩa].   Ngay sau đó, bà thêm ba chữ vào bút danh VÂN NƯƠNG – LÊ NGỌC CHẤN, để trả lời báo chí  phỏng vấn.  Đồng thời,   dư luận bạn đọc, chẳng ai tin về những điều được viết ra trong sách TTKH- NÀNG LÀ AI ?. Bởi lẽ, độc giả Việt nam tuy đơn giản thật, nhưng cũng rất quyết đoán, ” phải có bằng chứng “ thì họa may mới gọi là khả tín.

Tới nay đã 20 năm qua, tôi đọc lại truyện ngắn Hoa Ti-gôn của nhà văn Thanh Châu, phân tích sự việc ở ngoài đời và chữ nghĩa — mới hay có nhiều sự hiểu lầm đang tiếc.  Nào là nhà văn Thanh Châu đó, cũng quen với gia đình nữ sĩ Vân Nương, quen cả luật sư Lê ngọc Chấn, phu quân của nữ sĩ, cũng là một nhà ngoại giao gộc v.v…  — thì cái ảo giác kia cứ lan man, đối với những người ưa tưởng tượng — huống chi tất cả  chỉ vì xuất phát ở vườn Thanh. (Thanh Hoá.)

Nhưng,  dầu cho suy diễn, tưởng tưởng; thì vẫn chỉ là phỏng đoán — nôm na gọi là đoán mò  thôi.  Thì, cũng rơi vào quên lãng,  những hoa, lá cành về TTKH.  Và tôi lại nhớ đến những chuyện cổ tích, không nhất thiết phải hay; nhưng lạ thì chắc chắn rồi .
Hôm nay bên trời Pháp , ở một vùng thuộc miền Nam ấm áo — Vân Nương, chị đã 96 tuổi rồi — không gian  bàng bạc như là dĩ vãng xa gần. Cô em út [ Cao Mỵ Nhân  1939 –    ] thi đàn Quỳnh Dao của chị,  không bày tỏ gì thật trọn vẹn trong HUYỀN THOẠI TTKH HẬU CHIẾN , quả là cảm thấy đáng trách quá ! 

 Riêng nhà văn tiền chiến Thanh Châu, thì đã mất từ năm 2007 ở Sài gòn — nơi nổ ra ảo ảnh TTKH — mà thơ Hai sắc hoa Ti-gôn lại được đăng sau truyện ngắn Hoa Ti-gôn. Sao nhà văn không lên tiếng, sau đúng một giáp [12 năm].  Còn sách TTKH- NÀNG LÀ AI ?  kia , chất ngổn ngang khắp trên đường phố, ông [Thanh Châu] mới ra đi vậy

 Ý của tôi [CMN]  muốn nói rằng,

 ”  ở mốt tình nhỏ như ở Thanh hóa, [thì] có chuyện gì mà trong nhà chưa tỏ thì ngoài ngõ đã thông.  TTKH chẳng những đã làm nên một Hai sắc hoa Ti-gôn. tác giả còn có thêm vài bài nữa , Bài thơ thứ nhất, Bài thơ đan áo  v.v…Đối với dân việt ta, nói chung là 3 x 7 = 21 ngày, chuyện đời dầu là bí mật đi nữa, vẫn có thể lan ra một cách không thể kềm chế được !

Phu quân TTKH, họa may là một ông Tây, thì mới có chuyện bỡ ngỡ trước văn chương giấu giếm của vợ  —  chứ là một vị quan quyền việt ta , thì ôi thôi — chỉ cần hắt hơi một câu, thì ông ta cũng tìm ra ngay cái điều ấp ủ nêu trên. 
                                                             

Và cuối cùng, tôi vẫn suy diễn chủ quan là : nhà văn Thanh Châu, tác giả truyện ngắn Hoa Ti-gôn, đã biết được ít nhiều về TTKH.  Nhà văn Thanh Châu mới qua đời có 8 năm ( 2007) , tại sao các tác giả viết TTKH –NÀNG LÀ AI ? không tìm đến văn sĩ này mà hỏi, chắc cũng có điều hữu ích lắm.

Còn tác giả  bài TTKH HẬU CHIẾN  là tôi đây [ Cao Mỵ Nhân] --  thì đang sống trong nỗi nhớ quê hương, người thân thích xa mờ, bàng bạc, mơ hồ — vì nữ sĩ Vân Nương đã 96 tuổi. 


           CAO MỴ NHÂN

       HAWTHORNE, 28 JANUARY, 2015.
             ( Saigon Times/ USA)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét