Nguyễn Thị Thụy Vũ
Bài viết này có thể không thỏa mãn chỉ dẫn về độ nổi bật hoặc một trong các chỉ dẫn sau cho việc đưa vào Wikipedia: tiểu sử, sách, tổ chức, truyện hư cấu, âm nhạc, từ ngữ mới, số, nội dung web, hoặc một vài đề xuất cho các chỉ dẫn mới. Nếu bạn am hiểu về chủ đề của bài viết này, hãy mở rộng hoặc viết lại bài để xác lập độ nổi bậtcủa chủ đề. Cách tốt nhất để làm điều đó là dẫn chiếu các tài liệu nói về chủ đề đã được công bố bởi các nguồn độc lập. Nếu cho rằng bài chưa đủ độ nổi bật, xin nêu ý kiến tại trang thảo luận của bài này. Nếu thảo luận về độ nổi bật của bài không đạt được đồng thuận, bài có thể được đưa ra Wikipedia:Biểu quyết xoá bài/Nguyễn Thị Thụy Vũ. Nếu được xác định là không nổi bật, bài viết sẽ bị đổi hướng, trộn, hoặc xóa đi theo Quy định về xóa bài. |
Bài hoặc đoạn này cần được wiki hóa theo các quy cách định dạng và văn phong Wikipedia. Xin hãy giúp phát triển bài này bằng cách liên kết trong đến các mục từ thích hợp khác. |
Nguyễn Thị Thụy Vũ (sinh 1937 tại Vĩnh Long -) tên thật là Nguyễn Thị Băng Lĩnh, là một nhà văn miền Nam Việt Nam, viết sách trước ngày "giải phóng" (từ bà dùng).[1]
Nhà văn, nhà phê bình Võ Phiến viết trong Văn học miền Nam tổng quan nói về sách của Thụy Vũ là dạng sách mà "các thế hệ phụ nữ nước ta trước đó không mấy kẻ dám đọc, đừng nói đến chuyện viết".[1]
Tiểu sử[sửa | sửa mã nguồn]
Thụy Vũ sinh ra trong một gia đình khá giả, văn chương. Cha bà là nhà văn Mặc Khải, cô là thi sĩ Phương Đài đều hoạt động kháng chiến.[1]
Năm 1965 bà lên Sài Gòn dấn thân vào nghiệp viết văn, bên cạnh đó còn kiêm việc dạy tiếng Anh cho những cô gái bán bar hoặc lấy Mỹ.
Trong 10 năm từ 1965 đến 1975, Thụy Vũ đã xuất bản 10 tác phẩm gồm ba tập truyện ngắn: Mèo đêm, Lao vào lửa, Chiều mênh mông; và bảy tiểu thuyết: Ngọn pháo bông, Thú hoang, Khung rêu (Giải thưởng Văn học Toàn quốc năm 1971), Như thiên đường lạnh, Nhang tàn thắp khuya, Chiều xuống êm đềm, Cho trận gió kinh thiên. 4 cuốn đã được tái bản cuối năm 2016, 6 cuốn còn lại trong tháng 3 năm 2017.[2]
Sau 1975, dù là con gái một cán bộ kháng chiến, Nguyễn Thị Thụy Vũ không thể tiếp tục cầm bút do tác phẩm bị quy là đồi trụy, bà phải bươn chải với những công việc cực nhọc để nuôi bốn đứa con, trong đó có một người sống đời thực vật. Bà từng buôn bán vặt, làm lơ xe đò, làm rẫy, chăn dê, trồng cà phê…, những công việc mà trước đó không ai hình dung nhà văn nữ này có thể kham được.
Hiện nay đời sống của bà tương đối ổn định khi bà về Bình Phước dựng nhà trên mảnh đất mà cha mẹ để lại. Đó là sau khi bà nhận được sự giúp đỡ từ những bạn văn cũ qua một bài viết mô tả cuộc sống lây lất khốn khó của mấy mẹ con, vào đầu thập niên 2000. Bà đang sống với gia đình con trai, là một người tu tại gia chuyên việc hộ niệm, và cùng với họ là cô con gái út ngoài bốn mươi tuổi vẫn sống đời thực vật.
Liên kết ngoài[sửa | sửa mã nguồn]
Tổng quan Văn Chương của Nguyễn Thị Thụy Vũ, Hồ trường An, Nam kỳ lục tỉnh
Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]
- ^ a ă â Về nữ văn sỹ của miền Nam Nguyễn Thị Thụy Vũ, www.bbc.com, 22 tháng 3 năm 2017
- ^ Nguyễn Thị Thuỵ Vũ – Người vẽ chân dung con người trong thời loạn ly giông bão, vietnamnet.vn, 21 tháng 3 năm 2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét