cây thông cao 18, 3 m chào mừng Giáng sinh,
được đặt tại Emerland Bay Plaza/ Orlando/ Hoa Kỳ
(Google image)
Giáng Sinh Nào Cũng Lạnh
thơ trần vấn lệ
Giáng Sinh nào cũng lạnh...hơn hai ngàn năm qua! Thế giới mong thái hòa mà nụ hôn chưa thắm, người bên người chưa ấm và... bàn tay cứ run...
Chúa chắc lạnh vô cùng đứng nhìn con cái Chúa trong vũng đời ngập ngụa đả đảo và hoan hô?
Tại Chúa sinh đúng giờ, nửa đêm trời lạnh giá? Tội của Chúa thế hả, tại sao và tại sao?
Hỏi để cho lệ trào. Hỏi cho tim se sắt. Những cái còn chưa mất...là núi sông vô tri?
Nếu Chúa cất bước đi rời xa cây Thánh Giá...Nếu Chúa là người lạ, đời không có Giáng Sinh?
Hỏi để nghe giật mình! Noel nào cũng lạnh. Đến ngôi sao lấp lánh cũng ngờ nước mắt sa!
Chúa vào Cõi-Người-Ta đã thấy buồn bát ngát...Biết bao con thuyền lạc, Chúa ơi trên biển khơi!
Bàn tay nắm rồi rời...Vòng tay ôm rồi rã...Cõi đời vẫn cõi lạ...Con nuôi Má, dễ gì!
*
Con đường mở ra: Đi! Con đường về: Chưa Có! Cõi nhân sinh khốn khổ không riêng gì Việt Nam, không riêng gì Afghanistan...không riêng gì Texas!
Hôm nào nước như thác ngay giữa lòng Houston...người ta thấy rác rơm quấn xác người cuồn cuộn...
Chúa ơi con ước muốn Chúa xuống trước mặt con để con quỳ con hôn...con hôn vầng trán Chúa!
Lúc đó ngàn hoa nở, lúc đó là Noel...Từng hồi chuông vang lên, từng nỗi buồn bay hết...
trần vấn lệ
(los angeles)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét