Thứ Hai, 17 tháng 2, 2014

t.t.kh - nàng là ai? - thế nhật [thế phong] -13

t.t.kh nàng là ai? thế nhật [thế phong]
nxb văn hóa- thông tin tái  bản - 2001


          thư ngỏ của vân nương từ sarlat [pháp]
       gửi thư linh ở saigon


   (...Tôi vừa nhận được 2 cuốn Những dòng thơ hoaTTKH- Nàng là ai ?. Xin cảm ơn chị [Thư Linh] * và xin trả lời thư chị trần tình.

----
*  tất cả những [...]  chữ của Biên tập.(BT)

   Cũng như gần đây, tôi đã viết thư cho em [Tôn nữ] Hỷ Khương, phủ nhận chuyện bảo tôi là TTKH, dặn em đưa thư cho chị [Thư Linh] và nhà văn Thế Phong cùng rõ:

    ngay việc viết lai lịch tôi cũng không đúng : gia đình tôi gồm 8 anh [chị] em, một anh, một chị, đến tôi  là thứ 3.  Chúng tôi làm đám cưới vào Nô-en 1939 ( chứ không phải 1934). Có lẽ, để phù hợp với bên cạnh chồng nghiêm luống tuổi rồi chăng ? . 

    chỉ một vài chi tiết nhỏ, đã  thấy không đúng với con người thật của tôi - huống hồ -  còn bao nhiêu chuyện giả tưởng do bộ óc tinh vi của chị [Thư Linh] phóng đại ra !  Ví dụ,  bức thư của chị mà nhà văn Thế Phong đã trích dẩn ít dòng, đại khái : '... coi tôi viết vậy đã đủ chưa ...'.

   Sao  chị [Thư Linh] dám cả gan mạo nhận là bạn thân thiết của tôi, sau 1945 ?  ( tuy viết TTKH, nhưng không ai ngu gì mà không biết chị ám chỉ tôi ) còn bịa đặt '... chị đã hứa với TTKH, chỉ được viết tâm sự của bà, khi bà không còn nữa'. Có những sự lắt léo của chị đang nêu ra ở đây. Sau đó mấy chục năm, chị lại tự mâu thuẫn, tạo dựng được một màn giả tưởng nữa! Cuộc đối thoại giữa tôi và chị trong một chiều mưa.  Khi nhà tôi [ông Lê ngọc Chấn]  đang đi cải tạo ( chị không nói rõ năm ?), cái nàm mà chính chị đã tả, tôi nghe qua bức thư đề ngày 20-9-1994.  Tuy chị đổ lỗi cho Thế Phong viết cuốn TTKH, là do bài thơ Hoa tim của chị [Thư Linh], nhưng, rồi chị lại tự thú với tôi, cũng qua bức thư này ! 

    - xin thưa với chị, trong bài 'HoaTim ' ấy chị chỉ 'mạc' lại, chụp hình lại những vần thơ tâm tình của TTKH, mà ,ai cũng biết ,chẳng có gì khác lạ, để Vân Nương phải bận tâm !.  Mặc họ với nhau chứ !   Nữ sĩ Thư Linh ' Viết gửi TTKH, người chị thơ phương xa' ... , người bạn thân thiết sau 1945 kia mà!   [Thật ra] tôi chỉ mới gặp chị năm 1978, thì can dự gì đến tôi.

    Ôi ! câu chuyện ở nhà em Minh (1976) , do, chị tả mới thật rùng rợn, ghê gớm !  Thật đáng sợ cho miệng lưỡi người đời !  Đáng khen, chị đã khéo dệt nên một khung cảnh ly kỳ, qua đầu óc quá thông minh, giàu tưởng tượng; nhưng, rất vụng về.  Chị coi em Minh ngây thơ như đứa trẻ 13, 14 tuổi - vừa nghe vài câu giới thiệu sơ sài của ông khách lạ, đã vội chạy le te đi tìm người chị .  

   Và, buồn cười nhất, là, ông ta còn dọa ngồi vạ nữa! Tiếp, đến cảnh 2 người ngã vào nhau ( chị xem , viết tới những chữ thô tục, tôi đã phải tránh né, để, khỏi thẹn với ngòi bút ! )- mà chị giải thích trong lá thư :'... ôm hôn nhau để tỏ lòng thương mến như người nước ngoài, là thường ...'- đó là đầu óc quá văn minh của chị, theo tôi,  một người đàn bà Việtnam đã có chồng, là một cử chỉ vô luân, tồi bại.  

    Hẳn mọi người, ai cũng biết, em Minh đông con, lúc nào cũng có vài con gái, mấy con trai lớn trong nhà, thì, bổn phận làm bác, làm mẹ, phải dè dặt làm gương cho các con cháu, chứ đâu có cảnh quá văn minh, như chị đã tạo dựng nên!  Chị cho là thường, chúng tôi là con nhà có giáo dục cổ truyền, phải [giữ] tư cách của chị em chúng tôi.

    Và, tôi cũng phủ nhận sự việc, đã bị chị vu khống cuộc bẩn ấy !  - rõ ràng- chị muốn bôi nhọ tôi chưa đủ, chị còn gắp lửa bỏ  bàn tay em Minh nữa !  Xét cho cùng, xin chị hãy đọc [lại] những dòng sau đây của nhận vật Thanh Châu, trong cuốn sách quái gở ấy : 

    '... có lẽ chúng ta chẳng cần biết rõ đó là ai ?  Một phụ nữ vào thời đó, là,  đã theo kịp trào lưu mới là điều đáng trân trọng.  Tôi không tin rằng ai đó đã tìm ra bà - không thể được bà sẵn sàng tiếp đón'- hoặc như - '... Tôi thì chưa biết mặt, biết tên thực của TTKH, chỉ biết đó, là người đàn bà đã viết nên được những vần thơ đẹp... , còn muốn gì hơn nữa ?  Sao, người ta lại cứ muốn làm nhơ bẩn tất cả những gì trong sạch trong cõi đời này ! '.


   [... *- người biên tập tạm lược ít dòng ]

    Khi chị [Thư Linh] bị hợp tác ' với nhà văn Thế Nhật, đưa ra ' cuốn sách quái gở ' , tôi đã bị các chị em trong nhóm Quỳnh Dao trách cứ.  Các bạn trách tôi cũng đúng, vì,  tình nghĩa mấy chục năm -ít ra - tôi cũng gạn lọc được 1, 2 bạn tâm tình để thổ lộ tâm can.  Tại sao đối với chị [Thư Linh]mới quen vào 1978, mà, tôi vội trao trọn niềm tâm sự ?  Nhưng làm gì có chuyện tâm sự ? 

' Tôi cũng là con người, đâu phải thần thánh, mà , không có tính khoe khoang ?  nhận mình làTTKH cũng hãnh diện lắm chứ '.

   Chị [Thư Linh] đã lúng túng xin lỗi tôi, dỗ dành tôi như dỗ con nít, sau 
khi 

  ' ... bị chị quất cho một đòn chí tử ! '- như  trong lá thư đề ngày 20-9-94 : '... dù có vì chuyện này mà chi trách giận em, thì, em xin lỗi chị...'.  Ơ hay !  nếu chị [Thư Linh] đả kể đúng sự thật với nhà văn Thế Phong, như những lời tôi kể với chị, thì, tại sao  tôi có thể giận, trách chị được ? Chỉ vì,  chị mới quen tôi , nên chị không thể biết; chứ, các bạn Quỳnh Dao suốt mấy chục năm, ai cũng biết tính nết ,tôi đâu phải con người hàm hồ, ngon cố.

     tôi suy ngẫm mãi, nghĩ xem, đã làm điều gì, để chị thù oán, vu khống tôi. Chợt nhớ câu chị dỗ dành:' Vân Nương sẽ có tên trong văn học sử...' - tôi mới hiểu thâm ý chị là người háo danh, vụ lợi ; lại , sẵn đầu óc thông minh, nên đã khéo tính toán tạo dựng ra câu chuyện giả tưởng , để có cuốn ' TTKH- nàng là ai ?' - đồng thời - in luôn ' Những dòng thơ hoa' , để, ai đã đọc cuốn này, cũng phải tìm mua , độc cuốn kia !   Sách sẽ bán chạy như tôm tươi, tha hồ thu tiền về ! 

  và, nếu Vân Nương được vào văn học sử, chắc chắn Thư Linh cũng được vào theo, vì, lý do nhân chứng !. Nhưng quả thật, chị đã coi thường cả nước Việtnam, vì, cái đầu óc quái gở của chị.  Và, tôi tiếc cho chị : ví thử ' cai lợi ' đã không làm chị nôn nóng, mù quáng ! Chị hãy ráng chờ khi tôi  chết, hãy đưa ra, chắc chắn  cái danh của chị lúc đó, sẽ được toại nguyện !

   [... - người biên tập tạm lược ít dòng ]

   ' Tôi không trách gì nhà văn Thế Nhật, vì, chính chị mới là đạo diễn  tác giả, mà Thế Nhật, chỉ là người thu hình '.

   Về bài  Sầu thu trong cuốn Tơ sương , tôi viết [vào] năm 1962, khi nhà tôi đang bị giam ở khám Chí hòa, thời chính phủ Ngô  đình Diệm ( từ 1960 -1963)- tại sao chị có thể bới bèo ra bọ  ?  Câu thơ, có thể mỗi người hiểu theo một ý.  Mùa thu là mùa thu lý tưởng trong văn chương, chỉ có TTKH mới có quyền nói tới mùa thu hay sao ?

   Chắc chị đã đọc thư tôi viết gửi [Tôn nữ] Hỷ Khương ? đúng thế đấy chị ạ.

                      ' Nếu thật tôi là TTKH thì có gì là xấu ?'

    người con gái nào cũng có quyền yêu và cấm sao được người ta yêu mình ?  chỉ những người đàn bà có chồng rồi, còn ngoại tình, còn yêu kẻ khác, mới đáng khinh khi, phỉ nhổ ?  Huống gì, nay, được khoác cho danh hiệu một nữ sĩ, đã làm chấn động dư luận một thời, đã làm tốn bao giấy mực của giới thi, văn , về những vần thơ kiệt tác, và đã được nhà văn Thế Nhật in thành sách, do nữ sĩ Thư Linh cung cấp tài liệu giả tưởng, tạo dựng câu chuyện, do bộ óc thông minh, giàu tưởng tượng, nhưng, không biết tự trọng và trọng nhân cách của người bạn, mà, chị gọi là' thần tượng của lòng em'.   

    như thế,  chẳng là đã lên đỉnh chót đài vinh quang rồi sao ? Nhưng, tiếc thay, trước 'Đạo lý và Lương tâm đã không cho phép tôi nhận ẩu ?'  - sợ- một ngày nào đó , do một sự tình cờ, ai đó, tìm ra con người thật TTKH, thì , danh chưa thấy đâu, chỉ nhận lấy sự khinh bỉ của đời !

     Nếu, ở thời chế độ cũ, chị đã bị ra tòa về tôi gì, chắc chị không phải là người ngu mà không biết ?   Nhưng hiện tình, tôi chỉ còn cách nhờ báo chí phổ biến giùm 2 bức thư trước dư luận, để, sáng tỏ thực, hư- vì giờ phút này trong bạn bè thân thuộc, cũng như gia đình chúng tôi ở hải ngoại, hay quốc nội, chắc chắn đã đọc cuốn sách quái gở TTKH, do chị [Thư Linh]  đẻ ra - theo lời xác nhận của nhà văn Thế Nhật:

 ' ...nếu không có chị [Thư Linh], thì , đã không có cuốn sách' TTKH- nàng là ai?] này'.

   Chuyện bắt buộc tôi phải lên tiếng, để, mọi người cùng biết đâu là sự thật, mà, tôi là nạn nhân ! - nhất là - còn vì danh dự của mấy gia đình chúng tôi nữa.

   Sau cùng, tôi muốn kết luận với chị[ Thư Linh] rằng , chị cũng là Phật tử, hẳn nhớ lời Phật dạy:

   ' Con người vương nghiệp do' THÂN- KHẨU- Ý ' - nên, tôi rất sợ và thương chị [Thư Linh] vô cùng !

   [...  người biên tập tạm lược it dòng- BT]

                                                                        (Còn tiếp)

  []

     vân nương  
     
   Pháp quốc, ngày 1 tháng 10 năm 1994


----

< trích nhật báo Người Việt- Đỗ ngọc Yến chủ nhiệm, xuất bản ở Cali,  ra ngày 24-12- 1994> 

   

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét