WHAT A SIGHT : 550, GI' S IN VIỆT NAM
By Thế Phong
translated by ĐÀM XUÂN CẬN
Lời dẫn:
Một buổi sáng vào khoảng năm 1967, tôi gặp họa sĩ Thái Tuấn ở giữa đường Yên Đổ ( nơi gần nhà anh ), anh ngoắc tay lại, báo tin, một người Mỹ tên Leonard Overton ở 36 Đoàn Thị Điểm, Saigon 3 - muốn gặp tôi. Hỏi ngược lại: ' vậy chú Sam này gặp tôi có mục đích gì, chắc anh biết ?' - ' Hình như ông ta đã đọc cuốn' Thế Phong, Nhà văn ..' được dịch sang anh ngữ- muốn mời anh sang Mỹ tham dư một hội thảo văn chương quốc tế , đâu đó ở Iowa. " .
Thái Tuấn , bạn vong niên, hơn tôi chừng trên chục tuổi, chúng tôi biết nhau từ ngày cùng làm nhật báo ' Quốc Gia' của Cao Đài Liên minh Trịnh Minh Thế ở Saigon sau 1955.
Sau đó, tôi đi học anh văn ở Staff Development Center tại 41 Sương Nguyệt Anh. Sáng học 4 tiếng, chiều mặc linh Không quân vào Tân Sơn Nhất làm việc. Bốn năm liền, giám đốc International Writing Program, thi sĩ Paul Engle can thiệp với tòa đại sứ Mỹ để tôi đi tham dự, nhưng bất thành. Nhớ rõ, một buổi sáng tại phòng 206 , tại Tòa Đại sứ Hoa Kỳ tại Việtnam - Tùy viên văn hóa , tên Lincoln thì phải- ( xin lỗi, không nhớ rõ lắm) tiếp tôi . Cử chỉ đầu tiên , chìa tập thơ in rô-nê-ô WE PROMISE ONE ANOTHER , hỏi tôi có phải là tác giả bài ' 550,000 quân Mỹ tại Việtnam' không? Gật đầu, ông ta tiếp' Đại sứ chúng tôi không chấp thuận cấp visa để ông sang Hoa Kỳ tham dự International Writing Program , bởi lẽ nhiều nhà văn, thơ các nước Cộng sản có mặt . Ông tùy viên văn hóa mở từng trang sách, chỉ tay vào trang 2:
' Published by The Indochina Mobile Education Project / Washington D.C .
Copyright (C) : 1971
Don Luce
John Schafer
Jacquelyn Chagnon.'
We welcome and encourage the use of portions of this book for further enhancement of the understanding of Vietnamese culture, but request that permission be sought first from the Indochina Mobile Educaction Project in order to protect the writers and artists who so graciously allowed us to include their works .
trang 3, hàng chữ viết tay:
' From Vietnmaese mythology comes an aspiring
proverb about struggling towards the impossible and finally succeeding.
We dedicate these poems to those who promise
" To mend the sky and fill the ocean ."
" Vá trời và lấp biển'.
rồi ông ta, chỉ tay vào nơi có bài thơ ' 550,000 GI's in Việt Nam ':
CONTENTS
NGUYEN DU : AN ANCIENT MASTER
Kim Vân Kiều
Calling the Wandering Souls
(...........................)
FOREIGN INTERVENTION
Auction Phạm Thế Mỹ
What A Sight: 550,000
GI' s in Việt Nam Thế Phong
Bullets Miên Đức Thắng
Child of Mỹ Lai Lê Dân
(.................................)
- Tuy không được cấp visa vào Mỹ, tôi vẫn tiếp tục học anh văn , và viết thư báo cho thi sĩ Paul Engle biết . Chủ tịch International Writing Program không phải tay vừa, viết tiếp một thư tay gửi tôi
' shows it to them' - rồi kết quả chẳng đi tới đâu. Dịp Tết Mậu Thân , đối phương tấn công nhất loạt vào Sài Gòn đêm 30 rạng 1 tết. Sáng 6 giờ sân bay bị pháo, 12 giờ , 6 giờ chiều . Liền tù tì như vậy, lính bị cấm trại liên miên . Gia đình ở ngay trong Khu Gia binh TSN,tôi phải trực đêm , sáng về nhà giặt một thau đồ tã , vợ tôi đi sanh về, không ai săn sóc, gia đình bên ngoại ở Dalat xa xôi - bỗng dưng vơ vẩn tôi nghĩ , giá mà Tòa Đại sứ Hoa Kỳ có cho gọi lên ,cấp visa đi Mỹ , thì tất đành chào thua thôi !
Tư lệnh Không lực Việt Nam Cộng Hòa, tướng Trần Văn Minh phán : '... hay là anh cứ đi làm hạ sĩ quan liên lạc KQ ở Mỹ , rồi muốn đi họp seminary bao lâu cũng được'. Tri ân thịnh tình Tư lệnh kiêm văn sĩ , tác giả ' Cái Nhà,' Trong đục'- tôi đành lắc đầu . Suy ra, định mệnh an bài là điều có thật , thì tôi lại không tin , đôi khi bị lung liêng tí ti :
Giật mình khi ở xó nhà
Văn chương chữ nghĩa khéo là trò chơi !
CAO BÁ QUÁT
lấy thơ tiền nhân an ủi. Hình như chàng thi sĩ họ Cao còn được đi phó hội Tân Gia Ba, riêng tôi , thì , vẫn ngày ngày quẩn quanh ' phó hội Tân Sơn Nhấ t- học anh văn, điểm danh, trực, gác, làm thơ, viết văn ( không đăng báo) và anh Đàm Xuân Cận cặm cụi dịch , bỏ tiền in chúng thành tác phẩm (mimeographed book ) , ký gửi một vài nơi: Quán sách báo Cô Nguyệt, nhà sách Albert Portail , quầy tiếp tân khách sạn Continental Saigon. Một lần nữa, tri ân thịnh tình thi sĩ Đàm Xuân Cận - và nếu tiếng tăm Thằng Phải Gió , được quốc tế biết đến- công lao lớn của anh đối với tôi , sao thể quên ! Nhờ đó, bây giờ các thư viện danh tiếng Huê Kỳ có sách của tôi - các nhà xuất bản Mỹ lục ra sao chép, , tung lên mạng - vi phạm bản quyền nhiều nhất, phải kể Amazon.com của tổng giám đốc CEO Jeef Bezos . Nạn piracy- Copyright infringement làm nhức đầu tôi không ít đâu ?!
Dưới đây , bài thơ '550, 000 quân Mỹ tại Việtnam ' đã đăng trên tạp chí TENGGARA 5 / 1969 ( p. 82- 92), sau, '. Don Luce , John Schafer, Jacquelyn Chagnon cho in lại trong' We Promise one another ( Washington D.C. 1971) . Xem ra chàng Don Luce nắm vững các dấu ' sắc, huyền , hỏi, ngã, nặng ' - không vấp váp, không lẫn lộn , các tên tác giả tiếng việt đều được bỏ đúng dấu, đúng vị trí, gần như không lầm lẫn dấu sắc với dấu huyền. . Có một điều rất nhỏ cần trách cứ Don Luce
( tên việt : Đoàn Lân ) đã lược bỏ vài đoạn thơ , ( không báo bằng dấu ( .......) - kể cả việc quên tên người dịch là Đàm Xuân Cận (điều này dễ bị hiểu lầm ban tuyển chọn dịch ) , sửa đôi chữ tiếng anh ( nay gọi từ ) rất propre. Nay, tôi post thêm lần nữa , trên THẰNG PHẢI GIÓ'S BLOG, bạn đọc đồng lãm và tôi còn biết : Journal of the Asian Studies ( Cambridge Journals) tải đăng trước đó - chẳng thế, mà vè dân gian việt bây giờ tụng : < Google . com / search > như thế này :
'Dân ta thuộc sử nước ta
cái gì không biết thì tra Gu- Gồn.'
Thếphong.
WHAT A SIGHT : 550,000 GI' s IN VIET NAM
By Thế Phong
Thế Phong is an airman working with the press office of the Vietnamese Air Force. He spent two years working for the American military in Vietnam and was a lecturer in politics at the Vũng Tàu training center which produced cadres for the Government of the Republic of Việt Nam's pacification program. Working closely with the American military in South Việt Nam, he has had an opportunity to observe the effect the presence of GI's has had on Vietnamese society. many of his poems contain lurid details of the actions of Americans in Việt Nam. Included here are excerpts from a longer poem.
Well, well,
Our friend
The American have arrived in our country.
They have manpower,
They have money,
They have munitions
( the recipes of the magic formulas , )
And there are 550,000 of them.
Deserted places
Become military bases.
Petrified,
Stupefied,
We Vietnmaese see American establisments mushrooming:
Cam Ranh Bay, Cam Ranh Air Base, Cam Ranh City,
Qui Nhơn, Chu Lai, Tân sơn Nhứt, Biên Hòa ...
How many have died ?
We don't know.
The dead never asked to be counted
Or even to be remembered,
We can only be sure of one thing :
We will never suffer over population.
For the survivors
Each grain of rice we eat
Is imported from vast field in California.
Germany and Korea are divided countries too,
But they' re doing all right..
While we suffer in the most cruel and obscure and obscene way,
What an irony !
I've been walking the roads of my beloved land ;
One afternoon when I stopped, terribly hungry ,
What I have I tell you ?
Where can I ask
For a clean breathing space ?
In thousands of bars from muddy Pleiku ,
Kontum buried in the mud ,
To dusty Nha Trang, Đà Nẵng ,
Our girls brazenly ply their trade to sex-straved GI' s ...
Coloreds ,
White ,
Reds ,
Blacks ,
Democracy protectors !
Freedon fighters !
I've seen them all !
Any place they set foot on
They are followed by our women and girls ,
The fun- makers par excellence .
As for you ,
You must produce passes
When you come down to any of these places .
Don't you see signboards
Reading " Locals , Keep Out " ?
Without respite
Day and night
Our country exposes itself to rockets and bomb ,
Hundreds of raids are being carried out daily ,
In an office there was a Vietnamese woman
Whose officer husband was away ,
She has a cute son ,
He could mumble a few words ,
He wept and screamed ,
Scared of his mother's Americam visitors ;
Unlike her ,
He has not a bit impressed by dollars ;
Shaking his head
Shouting louder ,
Broken into tears ,
He called his father's name .
His father had a long been denied a leave ,
He was leading his troups
Against the enemy in the highlands .
The woman worked for the Americans
To get money ,
And what would be that --
She thought .
The American officer who employed her
thought differently ,
He said : " I will help you ,
You husband is an army officer ,
He is my best friend ..."
Not long after that
He feel madly in love with her .
One rainy evening
He proposed to drive her home .
It rained ,
It rained ,
The car ran smoothly on the road
When suddenly he pressed the brake pedal .
The car didn't overturn
But she was trapped .
Holding her tight
In his two hairy arms
He kissed her savagely,
The raped her in the back seat .
He gave her all the MPC's * he had ,
A lot of money .
That night
her child went to bed early ,
Unaware the officer had taken the place of his father .
In the bed of his parents
The next morning
He got up
Amazed to see so many MPC 's . *
He did not like them
And tore them to pieces
Calling to his mother ,
Startled
She rushed to his
handed him a parcel of candies
Telling him it was from his father in the war zone ,
Jubilant
He held tight his present ,
Mumbling his father's name ...
I have a question
To ask good Americans like Bernard Fall ,
Who wrote ' The two Vietnam ', discussing problems in both
the North and the South,
Who died on Vietnamese soil
In a field trip with the US marines in Quảng Trị.
I want to ask good Americans
Like the US missionary
Who tried to learn about us
And to do good things in the name of Christ .
You are people of wisdom ,
People of strength ;
But you are honest enough
To admit the silly mistakes your fellow country men committed
In the name of friendship
I for one cannot entertain
The prospect of your girls becoming prostitutes
And boy pimps .
This land of ours counts on you ,
Men who are not Communists ,
Men who have convictions ,
Men who are not servants ,
Men who have dignity ,
Men who do not allow wives to work for Americans ,
Men who bring salvation .
I know you will feel humilited .
I tell you
You must learn American
If you want to know
What the hell is going on ...
[]
THẾ PHONG.
( from ' We promise one another " ( mimeographed book) pusblished
by The Indochina Mobile Education Project , Washington, D.C. 1971.
( p. 33- 39)
---------
* Military Payment Certificates ( MPC' s) are issued to service- men
as currency for military-operated facilities and services provided in Vietnam.
They are used in lieu of the green dollar.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét